Mọi bữa đi học thể dục, Duy Thanh hay đạp xe qua chở Quốc Hùng, giờ vì khác lớp, khác tiết, nên anh phải đi một mình. Văn Vũ bạn hiền thì phải đạp xe đi chở thằng nào đó nên cũng chả thể đi cùng anh.
Vừa tới trường thì anh đã gặp ngay "oan gia
"bàn trên. Hình như Sún sợ nắng làm đen da hay sao á, anh thấy Sún có mang thêm áo tay dài màu trắng ở bên trong nữa. Thấy anh đạp xe vào bãi gởi, thì Sún đã liếc mắt kênh kiệu. Sao mỗi lần anh thấy Sún là anh chỉ muốn tới chọc Sún điên lên mà thôi. Mỗi lần Sún giận, Sún hờn, hay Sún điên lên thì anh lại cảm thấy rất vui. Mà đôi khi anh phải công nhận, Sún xinh thật, xinh hơn cả Bảo Hân, hoa khôi của khối mười một, người"bạn gái tin đồn" của Quốc Hùng.
Đẹp thật, nhưng lại chả dành cho anh.
Đời mà, đĩa mà đòi đeo chân hạc. Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Anh thì làm sao xứng được với Sún.
Sau nhiều ngày đi học thì anh cũng nhận ra vì sao Sún lại hờ hững với anh. Sún đang quen với bạn lớp trưởng nên làm sao có thể thân với anh như xưa được.
Với lại đó cũng là chuyện trước kia, sau nhiều năm xa cách, hai người cũng đâu có còn chơi với nhau nữa, nên mắc gì Sún phải tươi cười với anh như trước.
Nhưng anh ghét một điều, Sún có thể nói với anh được mà, sao Sún cứ lảng tránh anh làm gì. Anh thấy Sún, anh mừng hết lớn, anh muốn được làm bạn với Sún như xưa, muốn được trò chuyện với nhau như lúc đó. Chỉ là bạn bình thường thôi mà, sao Sún lại lạnh lùng như vậy.
Nếu bạn lớp trưởng ghen thì anh có thể tới giải thích với bạn ấy. Cần thiết thì anh sẽ thề làm chứng cho bạn ấy xem, anh với Sún chỉ là bạn, không là cái gì hết.
Khổ nỗi, Sún cứ lơ anh, phần thì anh thấy Sún cứ cười cười với bạn lớp trưởng, anh lại tức điên lên. Anh cố tình châm chọc, cố tình phá phách, không phải vì anh ghen Sún với bạn lớp trưởng đâu. Anh không thích Sún, không bao giờ thích Sún cả, anh tức là vì anh không được làm bạn với Sún thôi.
Làm gì có chuyện anh thích Sún chứ.
Đôi lúc trong tình yêu, có những người không biết thể hiện tình cảm của mình như thế nào. Họ cứ liên tục chọc tức, phá phách hay cãi nhau, thậm chí là "gây ấn tượng xấu
"với đối phương, cũng chỉ đơn giản là muốn gây sự chú ý với họ mà thôi. Duy Thanh chính là người như vậy. Anh chàng không tin là mình"đang yêu" và anh chàng cũng không biết cách thổ lộ, hay biểu đạt tình cảm của mình với Mỹ Hạnh như thế nào. Anh chả biết làm gì ngoài việc chọc tức cô, kiếm cớ gây nhau hoặc nói khía này nọ.
Và tất nhiên, không phải người nào cố tình gây sự với đối phương là đều thích nhau cả. Đôi khi họ chọc tức hay kiếm cớ gây sự, chỉ bởi đơn giản là họ ghét. Mỹ Hạnh chính là người nghĩ Duy Thanh như vậy.
Đối với Mỹ Hạnh, việc Duy Thanh cứ hậm hực với mình, cứ khó chịu, hay gây sự với cô, chỉ đơn giản là anh chàng ghét cô.
Giờ thể dục rồi cũng bắt đầu, sau khi tập hợp và xếp thành bốn hàng ngang, hai hàng nam đứng trước và hai hàng nữ đứng sau, mọi người bắt đầu bằng những động tác khởi động quen thuộc.
Mỹ Hạnh lúc này không ngừng nhìn "thằng mặt heo
"và cô không biết rằng, hắn đang đấu tranh với chính mình để chứng tỏ hắn không thích cô, một chút cũng không. Sau khi khởi động, cả lớp bắt đầu"chương trình" chạy bền của mình. Vì học thể dục ở sân bóng đá sau trường, do vậy cái vòng chạy của mọi người cũng không "lớn" lắm. Dưới cái nắng "chang chang
", mọi người cảm thấy một cuộc hành xác bắt đầu, nhất là các bạn nữ. Tại sao nhà trường không xây phòng học thể dục? Tại sao lại có môn thể dục? Ước gì đổi môn thể dục sang môn mỹ thuật, hoặc đổi sang môn múa cũng được. Múa cũng vận động nhiều lắm chứ bộ. Những lời than vãn liên tục vang lên nhưng khổ nỗi nó lại không đả động được gì đến Duy Thanh. Trong đầu anh chàng lúc này chỉ toàn là"Sún
". Mình thích Sún sao? Không, không thể nào? Sún xấu tính như vậy mà? Sún chửi mắng mình vì bênh bạn lớp trưởng? Mà sao mình lại thích bị Sún chửi ta? Mình thích cách Sún liếc mắt nhìn mình? Mặc dù mắt Sún không đẹp nhưng mình thích đôi mắt của Sún. Cái miệng nữa, cái miệng hỗn của Sún. Mái tóc, cặp má, làn da. Ôi không, không, mình không thể thích Sún nhiều đến như vậy. Mới gặp lại Sún được bao lâu đâu, làm gì có ai thích nhanh như vậy chứ. Tình yêu sét đánh à, làm gì có chuyện sét đánh mà còn sống, mà thà mình để sét đánh chết còn hơn là yêu Sún, Duy Thanh suy nghĩ."To xác rẻ tiền."
Mỹ Hạnh mỉm cười đầy khinh bỉ khi chạy ngang qua Duy Thanh.
Không thấy Duy Thanh đanh miệng lại, Mỹ Hạnh cảm thấy là lạ. Mới lúc sáng hắn còn chọc tức cô kia mà, sao chiều nay nhìn mặt hắn có vẻ khác khác vậy. Hay là hắn tới ngày, mà cô quên, hắn là con trai kia mà.
Duy Thanh nghe Mỹ Hạnh nói khía thì liền ngước mắt nhìn theo. Chạy nhanh để làm gì, đang tập thể dục chứ có phải chạy thi đâu. Thấy ngứa ngứa trong lòng, Duy Thanh nghĩ mình nên chọc cô nàng xấu tính này mới được. Nghĩ là làm, Duy Thanh chỉ cần tăng tốc lên một tý là đã bắt kịp được Mỹ Hạnh.
Giả vờ "hắt xì
"thật to, Duy Thanh nhẹ nhàng lướt qua Mỹ Hạnh như một cơn gió. Đang suy nghĩ thì bị làm giật mình, Mỹ Hạnh vừa quay đầu qua thì thấy hắn chạy lên. Biết hắn cố tình"chơi
"mình, cố tình thể hiện cho cô thấy hắn chạy nhanh như thế nào, nên cô cũng liền chạy nhanh hơn. Thế là cuộc đua giữa hai"oan gia
"diễn ra. Tất nhiên so với thể lực, sự nhanh nhẹn, đôi chân dài, thường xuyên chạy bộ thể dục, nên Mỹ Hạnh nghiễm nhiên sẽ không bao giờ đọ lại được với Duy Thanh. Khổ nỗi anh chàng này cũng là thuộc loại"điếm có số", nên cứ giả vờ chạy chậm để cô nàng vượt lên.
Sau đó vượt lên cô nàng để chọc tức, rồi lại giả vờ thua. Mỹ Hạnh không biết Duy Thanh giở trò nên cứ vận hết sức để vượt lên và cố hơn cho bằng được. Để rồi cuối cùng cô mệt quá nên khúc cuối đành phải đi bộ và tức giận nhìn ai đó vẫn nhởn nhơ đầy thách đố phía trước.
Duy Thanh chạy một đoạn thì quay đầu lại nhìn, anh thấy "oan gia" đã đuối sức nên chỉ đi bộ. Rồi anh chợt nhíu mày khi thấy cô nàng không phải đi bộ bình thường, mà là như đang bị "sốc hông". Nhìn gương mặt nhăn nhó, cộng với việc đặt tay trái lên ôm hông, Duy Thanh nghĩ mình vừa "chơi dại
". Nhìn Sún như vậy, anh tự nhiên thấy mất vui. Mỹ Hạnh thấy"thằng mặt heo" nhìn mình, cô nghĩ chắc hắn vui lắm. Chạy nhanh hơn cô, nên chắc giờ hắn đang chế giễu cô trong bụng chứ gì. Chẳng qua chân hắn dài nên hắn chạy nhanh hơn cô thôi, giỏi thì thi nhảy dây đi, ai hơn biết liền.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!