Chương 8: Alpha này thật sự muốn gả cho chỉ huy

Hiện mới trôi qua nửa tiếng.

Người đầu tiên vượt qua cả ba vòng đã xuất hiện.

Trên bảng xếp hạng bên phải màn hình, vị trí đầu tiên hiển thị con số 191 màu vàng kim.

Ống kính lập tức chuyển đến thiếu niên tóc bạc trong rừng.

Trước mặt cậu, một con dã thú to lớn nằm rạp dưới đất, thở thoi thóp, cổ bị vặn gãy theo một góc quái dị và cực kỳ tàn nhẫn.

Ryan che miệng: "Nhanh quá! Một đòn chí mạng luôn!"

Dù bọn họ chia nhau quan sát nhiều góc màn hình, nhưng khoảnh khắc này thì ai cũng thấy. Không ai ngờ cậu ta ra tay nhanh gọn đến thế, còn chưa kịp dời mắt đã thấy xác thú nằm dưới đất.

Tay không giết dã thú, không dùng bất kỳ công cụ nào!

Dù Ryan đã quen với mấy cảnh săn giết máu me, vẫn không khỏi tim đập thình thịch.

Cậu lắp bắp: "Vậy, vậy có tính là người đầu tiên vượt qua không?"

Trước mặt 191 không còn chướng ngại, đi thêm chút nữa là tới đích..

Thời Tễ thản nhiên nhìn màn hình, mặt không biểu cảm, "Ai nói giết một con thú là coi như qua vòng?"

Không hề chớp mắt, anh ra lệnh: "Vẫn chưa tới đích, thả thêm hai con nữa, chặn cậu ta lại."

Ryan mắt trợn tròn, quay qua nhìn Hiệu trưởng Hertz.

Hiệu trưởng Hertz nhún nhún vai bất đắc dĩ, giơ tay tỏ vẻ 'ta không biết gì đâu'.

Ryan lập tức hăng hái ấn nút, thả thêm hai con nữa.

———

"Đúng đỉnh luôn! Huynh đệ!"

Lục Dao treo lủng lẳng trên cành cây xa xa, thấy Tạ Chước tay không hạ dã thú thì không tiếc lời khen: "Ngầu vãi chưởng!"

Không phải cậu ta không dám xuống, mà là không có vũ khí. Đánh tay không với đám dã thú kia thì quá đáng sợ rồi.

Tạ Chước lười đáp: "Xuống đi, đường này không có."

"Thật á? Sao cậu biết?"

Tạ Chước lơ đễnh xoa cổ tay, "Chỗ này ít dấu chân, cỏ vẫn sạch. Hơn nữa, nhìn mấy bông hoa này."

Cậu tiện tay hái một bông hoa nhỏ màu vàng nhạt, vẩy khô rồi cài ra sau tai.

Nghĩ thầm tí nữa phải gặp chỉ huy bằng dáng vẻ xinh đẹp nhất.

"Cái này là hoa Tinh Sa, hổ rất ghét mùi này."

Lục Dao vừa nghe đã lập tức tụt từ trên cây xuống

Sau đó vơ cả nắm hoa vàng đội hết lên đầu.

"Huynh đệ à! Cậu là anh em chí cốt tốt nhất đời tôi luôn đó —— á đau đau đau!"

Lục Dao bị đá la oai oái, "Cậu làm gì vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!