Ba ngày sau.
Thời Tễ đại khái đã xem xong tư liệu dạy học, gỡ mắt kính viền bạc xuống, gập giáo án lại, đứng dậy đi vào phòng tắm.
Hơi nước bốc lên ngưng tụ thành những vệt mờ trên tấm kính. Anh hơi ngửa đầuđể mặc dòng nước chảy qua đường nét góc cạnh trên khuôn mặt. Những giọt nước nhỏ từ tóc xuống, lăn dọc theo cổ rồi chảy dọc xương quai xanh, rơi vào đường viền cơ thể mảnh khảnh mà gợi cảm.
Nửa tiếng sau, Thời Tễ ngồi trên sofa.
Anh cầm máy sấy, tỉ mỉ sấy cho cái đuôi mèo trắng muốt ướt đẫm kia trở nên mềm mại, bông xù.
Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, kèm theo giọng của một tiểu Omega, "Chỉ huy, anh có ở đó không?"
Thời Tễ đặt máy sấy xuống, đi tới mở cửa.
Anh đã thay sang quần áo thường ngày, cổ áo hơi rộng, để lộ một đoạn xương quai xanh, làn da vẫn còn đọng hơi nước, mang theo chút ẩm ướt.
"Có chuyện gì sao?"
Tiểu Omega ngẩng đầu, hai mắt tròn xoe.
Bị cảnh tượng mỹ nhân vừa tắm xong trước mặt làm cho choáng váng.
"Có... có ạ."
Cậu nuốt nước bọt cái ực.
Không dám tưởng tượng nếu thật sự hôn lên người anh một cái thì sẽ thơm đến mức nào..
Cậu giơ món đồ ôm trong tay lên, "Tôi đến để đưa mấy thứ cho anh."
Thời Tễ: "Vào đi."
Căn biệt thự này nằm ở góc khuất trong học viện, vị trí yên tĩnh, phong cảnh hữu tình. Đây là nơi được Hiệu trưởng Hertz đặc biệt cho xây dựng khi nghe tin chỉ huy đến học viện.
Tường được làm bằng chất liệu đặc biệt, có thể cách ly hiệu quả mùi tin tức tố.
Nhưng ngay cả khi bước vào, Ryan cũng không ngửi thấy mùi tin tức tố nào cả.
Xem ra tin tức tố của chỉ huy không phải ai muốn ngửi là ngửi được, Ryan tiếc nuối nghĩ.
"Đây là những giấy tờ thủ tục mới làm xong, chìa khóa xe của anh, còn cả cái này nữa—"
Ryan lấy ra một chiếc hộp trong suốt đầy sticker sặc sỡ.
Cười rạng rỡ: "Miếng dán ngăn chặn tin tức tố. Tất cả Omega trong học viện đều có thể nhận miễn phí đó. Là Hiệu trưởng Hertz đích thân nghiên cứu, nói tiêm thuốc ngăn tin tức tố đau lắm, đặc biệt là với Omega như chúng tôi."
Thời Tễ nhìn vào cái hộp nhỏ.
Có thể lờ mờ thấy vài hình dáng – trái tim màu hồng, hoa nhỏ màu xanh lá, ngôi sao màu tím...
"..."
"Cậu đang dùng sao?" Thời Tễ hỏi.
Ryan gật đầu lia lịa, vén tóc sau cổ cho anh xem một miếng dán hoa nhỏ màu xanh lục. Một mùi thơm ngọt nhè nhẹ như lê chín lập tức lan ra trong không khí..
Sắc mặt Thời Tễ không thay đổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!