Trên tấm kính trong suốt phản chiếu bóng dáng hai Alpha đang giao đấu.
Với lợi thế là giới tính trời sinh dành cho kẻ thống trị càng khiến cho trận đấu huấn luyện này thêm mười phần đặc sắc.
Ryan đứng bên cạnh không nhịn được kinh ngạc che miệng, "Tên nhóc tóc bạc này mạnh ghê đó, độ chính xác khi bắn tầm xa vậy mà không hề thua kém Đàn Tinh chút nào."
Phải biết rằng Đàn Tinh chính là người luôn đứng nhất tuyệt đối trong lớp tấn công tầm xa của bọn họ.
Mà tên nhóc tóc bạc này mới 18 tuổi thôi đó!
Quá khủng!
Thời Tễ đứng bên cạnh, thần sắc lãnh đạm, trước sau vẫn giữ vững vẻ lạnh lùng không gì lay chuyển nổi.
Cho đến khi Tạ Chước xoay người tránh một loạt đạn bắn tới, quỳ một gối xuống đất, từ phía sau uốn người b*n r* một mũi tên dài với độ khó cực cao, hoàn hảo bắn trúng bắp chân Sở Đàn Tinh trước khi đối phương kịp né tránh.
Khóe môi Thời Tễ nhẹ cong lên khó nhận ra, "Ừm, cũng được."
Hiệp đấu đầu tiên kết thúc.
Sở Đàn Tinh giành chiến thắng với độ tổn hại cơ giáp thấp hơn.
Tạ Chước từ khoang điều khiển cơ giáp bước ra, liếc nhìn cơ giáp của Sở Đàn Tinh bị hư hao quá nửa, cũng tạm hài lòng.
Sau đó nhìn sang cơ giáp của mình bị đánh cho te tua, chẳng còn mấy chỗ lành lặn.
Nhấc chân dài lên tức giận đá một cái, "Đồ vô dụng."
"......."
Hành động ấu trĩ gì vậy.
Sở Đàn Tinh thu hồi cơ giáp bị thương, đưa vào khoang chứa để sửa chữa, ngẩng đầu nhìn Tạ Chước, "Cậu không yếu."
Điều này khiến cậu ta cũng rất bất ngờ.
Ryan tung tăng chạy tới, "Nhóc con, cậu gặp may rồi, đây là lần đầu tiên Đàn Tinh khen ai trong mảng tấn công tầm xa đó!"
Tạ Chước cũng thu hồi cơ giáp, lười biếng nhướng mày, trên người thiếu niên luôn có vẻ ngông cuồng tự đại không ai bì nổi.
"Tôi vốn dĩ đã không yếu."
Cậu quay đầu nháy mắt với Thời Tễ, "Đúng không chỉ huy, em rất mạnh mà."
Thời Tễ chậm rãi ngước mắt, "......?"
Quan hệ giữa hai người đã thân thiết đến mức anh phải đứng ra chứng minh tên nhóc con này rất mạnh rồi sao?
Ánh mắt Thời Tễ lạnh dần, không trả lời.
Tạ Chước vẫn giữ vững quan điểm chỉ cần mình không ngại, thì người ngại chính là người khác.
"Thấy chưa, chỉ huy nói đúng kìa."
"........"
Thời Tễ thực sự bị chọc tức đến không muốn nói nữa, tuyên bố, "Nghỉ mười phút rồi bắt đầu hiệp tiếp theo."
Ryan kinh ngạc phát hiện, chỉ huy đối với tên nhóc tóc bạc này không ngờ lại dễ nói chuyện như vậy, thậm chí còn chẳng hề tức giận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!