*Ko biết mng có nhầm lẫn hong nhưng tui đính chính lại em hồ ly là nam nha, kêu bạn gái dị thui chứ ẻm là nam á
-----
Cố Mộ Chi từ miệng người khác biết được rất nhiều chuyện.
Về câu chuyện giữa anh và Tô Tiện.
"Tiện Tiện là bạn gái anh đó, Omega mà anh ngày trước gặp ai cũng khoe khoang ấy, thiếu tướng anh...."
"Đến cả cậu ấy mà anh cũng quên rồi sao?"
Cố Mộ Chi hơi cụp hàng mày thanh tú xuống, trầm mặc rất lâu không trả lời.
Đã quên rồi.
Trên cổ anh có một sợi chỉ đỏ mảnh, đã cắt đứt mọi liên kết của anh với quá khứ.
"Sau khi thân phận của Tiện Tiện bị lộ, lần đầu tiên tôi thấy thiếu tướng nổi giận đến vậy....."
Cố Mộ Chi vĩnh viễn kiêu ngạo dịu dàng, là nam thần tiêu chuẩn được quân đội đế quốc công nhận.
Anh luôn sống dưới ánh mặt trời rực rỡ, xuất sắc đến mức trở thành đệ tử duy nhất của chỉ huy, là niềm kiêu hãnh được Tinh Hệ Thứ Ba ca tụng rầm rộ, từng được xếp vào tiêu chuẩn chọn bạn đời Alpha ưu tú nhất.
Cũng chính ngày hôm đó.
Hình tượng của anh đã hoàn toàn sụp đổ.
Trong tiệc mừng chiến thắng, chàng trai luôn tuấn tú thanh nhã đột nhiên đứng dậy, một cước đá bay bàn rượu bên cạnh, tiện tay cầm một chai whisky đập nát.
Một chân giẫm lên ghế chủ tọa, dùng miệng chai vỡ sắc nhọn kề vào cổ người kia, "Nhanh, nói lại câu Tô Tiện là súc sinh một lần nữa cho tôi nghe xem?"
"........"
"Cậu ta là yêu thú, yêu thú chẳng phải là thứ ghê tởm nhất trên đời sao...."
'Choang—'
Chai rượu vỡ nát đập thẳng lên đầu người kia, máu chảy đầm đìa.
Nam thần thanh nhã kiêu ngạo rạng rỡ như ánh mặt trời, lúc này đôi mắt đỏ ngầu, khiến cả mình và người kia đều máu me be bét.
"Thiếu tướng, anh sao lại vì cậu ta mà.... hai người chẳng phải đã chia tay rồi sao?"
Trong phòng bao bừa bộn ngổn ngang, Cố Mộ Chi mệt mỏi tựa vào tường, ngũ quan gần như hòa vào bóng đêm.
"Chia tay rồi, tôi đã đuổi em ấy đi."
"Em ấy nhỏ như vậy, lại còn bị thương, đến nói cũng không biết, tối qua tôi vừa hung dữ vừa bắt nạt em ấy, em ấy cũng không khóc không làm ầm, chỉ biết chớp mắt nhìn tôi...."
Cố Mộ Chi tựa vào tường rồi trượt xuống đất, bàn tay đầy máu che mặt.
Giọng khàn nghẹn lại lẩm bẩm, "Sau này em ấy phải làm sao đây, Tiện Tiện của tôi sau này phải làm sao...."
Con đường của yêu thú mỗi bước đều khó đi.
Cái người vừa đáng thương vừa xinh đẹp kia, là một nhóc câm, rõ ràng đến tự chăm sóc mình còn không biết.
Cố Mộ Chi dường như có thể cảm nhận được cảm xúc khi ấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!