Chương 14: Chỉ huy Thời, cậu không thắng được tôi

Từ ngày anh một mực rời khỏi Đế Quốc Liên Bang, trở về quê nhà tại Tinh Hệ Thứ Tám.

Những lời đồn đại ở Tinh Hệ Chủ chưa từng lắng xuống.

Nào là trở mặt thành thù, đoạn tình nghĩa tuyệt, yêu mà không có được, càng truyền càng kỳ quặc.

Vị Hoàng Đế lạnh lùng, tuấn mỹ kia vẫn giữ vẻ mặt không biểu cảm, cuối cùng trầm giọng tuyên bố trò chơi kết thúc.

"Kết thúc trò hề này, và quay về bên tôi."

Hắn không muốn tiếp tục nữa.

Hắn muốn chỉ huy Thời quay trở về bên cạnh hắn.

Thế nhưng chàng trai trẻ trên màn hình vẫn không đổi sắc mặt, "Nếu kịch đã mở màn, thì cứ diễn đến cùng đi."

Khuôn mặt thanh tú tao nhã thoáng hiện nét giễu cợt nhàn nhạt.

"Không diễn đến cùng, sao biết được có phải trò hề hay không?"

Không khí trong phòng lập tức rơi vào im lặng chết chóc.

Các sĩ quan đang chờ bên ngoài đại sảnh hội nghị cũng cảm nhận rõ ràng có gì đó không ổn, ngay cả khi Lam Tinh bị xâm lược, Hoàng Đế cũng chưa từng lộ vẻ tức giận đến vậy.

Phải biết rằng Lam Tinh chính là mỏ tài nguyên quý giá nhất.

Vậy rốt cuộc là chuyện gì...

"Cậu định giận dỗi tôi đến bao giờ nữa?"

Đôi mắt tím sâu thẳm mang địa vị tối cao kia sắc bén nhìn anh.

"Tinh Hệ Thứ Tám chẳng qua chỉ là nơi tụ họp của đám người hạ đẳng, cậu ở lại đó chỉ làm lãng phí tài năng."

Thời Tễ cắt ngang lời hắn: "Vậy thì chi bằng cứ thử xem."

Hoàng Đế nhìn anh, bất chợt nhớ tới cậu thiếu niên năm nào lạnh lùng và bướng bỉnh cùng hắn đấu luyện.

"Thời Tễ, cậu không thắng được tôi."

Vị Hoàng Đế trẻ tuổi khi ấy tay cầm trường kiếm, khí thế bức người, nhướn mày nhìn thiếu niên tóc đen môi mỏng trước mặt.

Khóe môi khẽ nhếch, anh thu kiếm về, cổ tay xoay nhẹ một vòng.

Thiếu niên lạnh lùng ngẩng đầu: "Tiếp tục."

Anh có thể sẽ thua, nhưng chưa bao giờ bỏ cuộc.

Cho đến khi ép Hoàng Đế trẻ tuổi lui về góc cung điện, lưỡi kiếm mảnh sắc dí sát vào yết hầu hắn.

Tiểu Hoàng Đế đành giơ tay đầu hàng, "Được rồi được rồi, hôm nay đến đây thôi."

Thời Tễ rốt cuộc mới thả lỏng, đặt kiếm xuống đất nhẹ nhàng th* d*c.

Thời Tễ là một bạn tập đấu luyện hoàn hảo, thiên phú xuất chúng, thông minh vượt trội, khuyết điểm duy nhất là quá cứng nhắc và lạnh lùng.

Giống như việc đến tận bây giờ anh vẫn không biết.

Hôm đó Hoàng Đế cố ý nhường, chỉ là để anh có thể nghỉ ngơi một chút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!