Tạ Đường đã nhanh chóng vào học, bởi vì tính cách trước kia, cô vẫn luôn luôn im lặng trầm lắng. Có mấy bạn học đã nhận ra hôm nay Tạ Đường có chút không giống mọi ngày, nhưng cụ thể ở đâu lại không nói nên lời.
Khí chất hình như đã nhàn nhạt biến hóa, khiến người khác không thể khôngnhìn nhiều thêm vài lần.
Chẳng qua, bọn họ không thân.
Tiết cuối cùng là tiết lý thuyết, yêu cầu một nhóm hai người phối hợp làm trắc nghiệm, làm 1000 câu nửa tiếng sau sẽ thu bài. Có thể tham khảo trong sách, cũng có thể thảo luận với nhau, chủ yếu thúc đẩy học sinh làm việc nhóm trao đổi kiến thức với nhau.
Giáo viên xuống dưới dạo qua một vòng, nhíu mày nhìn Tạ Đường: " Tạ Đường, sao em lại không ghép cặp với ai?"
Bạn học đều ngưng mắt nhìn qua, mang theo tìm tòi đánh giá.
Tạ Đường không nói gì. Đời trước cô vào sau, không theo kịp tiến độ học, tự nhiên không có ai muốn tạo nhóm cùng. Mà đợi sau này dần dần đuổi kịp chương trình học rồi, các bạn trong lớp đã giữ nguyên ấn tượng xấu về mình. Vì vậy mỗi lần giáo viên yêu cầu làm việc nhóm, tình cảnh của cô rất xấu hổ.
Giáo sư tùy tiện gọi một người: " Từ Thiến, em làm chung với Tạ Đường đi
". Từ Thiến thập phần không vui:" Thầy, nó sẽ kéo chân em
". Cả lớp cười ầm lên. Tạ Đường đạm bạc nói:" Nếu tôi nhớ không lần bài kiểm tra lý thuyết lần trước, Từ Thiến – 79 điểm. Tôi – 85 điểm, 85 sẽ kéo chân 79 sao?"
"……………..
"Giáo viên và bạn học đều sợ đến ngây người, phòng học an tĩnh trong chớp mắt. Nhưng ngay sau đó, còn ồn ào hơn lúc nãy. Mấy nam sinh ngồi sau không nhịn được mà che mặt cười thầm:" đờ mờ!"
Đờ mờ, đây là Tạ Đường vẫn luôn kiệm lời đấy sao? Sao đột nhiên lại có cá tính vậy? Từ Thiến là cọp mẹ ở cái lớp học, cô cũng dám đáp trả?!
Tạ Đường như từ trên nhìn xuống, tia nắng mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào váy trắng của thiếu nữ, trông như được phủ thêm một tầng ánh sang vàng. cônhìn về phía Từ Thiếu, con người màu trà trong suốt như lưu li, trong sáng, rõràng lại lãnh đạm, không hề thoái nhượng.
Nhìn tiếp, làn da cô gái trắng như tuyết, đáp trả lại tinh tế, làm người ta phải lóa mắt, trong lòng nhảy dựng.
Có bạn học sửng sốt một chút, tuy trước kia Tạ Đường cũng đẹp, nhưng nhìn chung lại không có tinh thần, linh khí gì. Nhưng hiện tại, sao khí chất lại thay đổi lớn như vậy? Đẹp đến kinh diễm, khiến cho …. Người khác không thể dời mắt.
Từ Thiến tức muốn hộc máu, xoay đầu trừng mắt nhìn Tạ Đường: " Có bản lĩnh thì so xem lần này ai điểm cao hơn, người thua phải đi ăn phân! Chẳng qua mày cũng chỉ được có 85 điểm, tốt đẹp gì hơn ai chứ, định ném chị gáimày đi đâu rồi?
"Sắc mặt Tạ Đường không đổi. Giáo viên quá Từ Thiến im:" Ngồi xuống, cả lớp bắt đầu làm trắc nghiệm! Tạ Đường, tạm thời lần này em làm một mình đi."
Từ Thiến vẫn nổi giận đùng đùng, trừng mắt nhìn Tạ Đường vài lần mới mở bài thi của mình lên. cô ta đương nhiên cùng một nhóm với một tiểu tỷ muội, mà Tạ Đường, cười lạnh liếc nhìn đối thủ một cái, một mình một nhóm, thậtđáng thương.
Quy định 30 phút nữa sẽ thu bài, sao nó có thể đạt điểm cao hơn một nhóm hai người của mình chứ.
Ba ngày sau trả bài, Tạ Đường đi ăn phân đi!
Tạ Đường mở bài thi ra, viết tên mình lên phía trên góc bên trái, chữ viết xinh đẹp, mềm mại.
cô nhìn lướt qua bài thi, đề bài cũng không có, chỉ là lý thuyết cơ bản, chủ yếu khảo sát kiến thức cũ và độ thuần thục.
Tuy đời trước cô không theo kịp, nhưng đó là do mới chuyển trường, không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn mà tiếp thu được luôn, không thể cùng bạn học từ nhỏ đã học tập và ngâm nga, làm sản phẩm tốt luôn được.
Rồi sau đó, mặc dù mình xuất phát chậm hơn họ 10 năm nhưng thành tích tốt nghiệpđã sớm vượt qua đại đa số bạn cùng lớp.
Trí nhớ của mình rất tốt, sau lại có thêm ngọc thạch trợ giúp, cảm giác như trí nhớ lại tốt hơn một chút.
Nhìn bài thi, kiến thức đời trước ùn ùn kéo đến, giống như là những mảnhnhỏ, chậm rãi lấp đầy đại não.
một người trọng sinh đã có chuyên môn bằng với giám sư mỹ thực bậc 1 vớimột học sinh còn chưa đủ tư cách làm trợ lý giám định, ai thắng ai thua?
Tạ Đường không hề do dự, hơi rũ mắt, nước chảy mây trôi mà bắt đầu làm bài.Nộp bài thi là đã tới giữa trưa, Tạ Đường tìm phiếu ăn định tới canteen nhưng sau đó lại nghĩ lại, đem phiếu ăn nhét lại ngăn bàn.
Đồ ăn ở canteen cũng không tốt, vẫn là nên ra bên ngoài tìm mỹ thực ăn thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!