Chương 35: (Vô Đề)

Không biết Lục Trác với Hướng Hoành, Quan Vũ phát tờ rơi có tác dụng hay không, tóm lại ngày hôm sau là cuối tuần, Vương Văn Văn cùng Tạ Đường mở cửa đã thấy rất nhiều người kéo nhau lại đây mua.

Khi nhìn thấy khách hàng đầu tiên, Tạ Đường đã rất ngạc nhiên, cô nghĩ rằng mọi người chưa có tuyên truyền mà khách hàng đã xuất hiện.

Ve sầu ngoài cửa sổ kêu inh ỏi, ánh mặt trời chiếu vào, trên mặt cô nở một nụ cười, cô nghĩ rằng đây là một khởi đầu rất tốt.

Ngoại trừ sinh viên khoa ẩm thực, sinh viên các khoa khác cũng không đặc biệt quan tâm đến vấn đề ăn uống, nhưng nữ sinh, họ luôn thích những món tráng miệng, đặc biệt là những thứ dễ thương này.

Ngay từ cái tên đã cho người ta cảm giác thèm ăn.

Nhất là bây giờ đã là cuối hè, nóng nực, buồn bực, ai cũng không muốn ăn đồ chua cay nóng hổi ở quán xá, mà muốn ăn một thứ gì đó mát lạnh.

"Nhìn xem, gần đây có phải là người rất nổi tiếng trên diễn đàn trường học không, hoa khôi khoa mới của bọn họ."

Hai nam sinh vừa vặn đứng ở bên ngoài tiệm thì nhìn thấy cô gái bận váy xanh kẻ sọc qua cửa kính nhịn không được tấm tắc khen:

"Da trắng, chân dài, eo nhỏ. Chậc, chậc... Chỉ chưa thấy mặt thôi. Sao chúng ta không vào xem thử?" Cậu nháy mắt với người bên cạnh.

Người kia cũng động tâm, dù sao những bức ảnh xem trên diễn đàn khuôn viên trường trước đây quả thực rất đẹp, lúc đó cậu ta còn so sánh Tạ Đường với chị gái Tạ Khinh cũng chính là hoa khôi lúc trước, thì Tạ Khinh còn thua xa em gái.

Khi họ bước vào, đa số rất nhiều nữ sinh, không khỏi tò mò đi qua, muốn xem bên trong bán gì.

Đây được gọi là hiệu ứng đám đông, nơi nào càng sôi động thì càng có nhiều người tụ tập.

Nhìn thấy là đồ ngọt thì không khỏi có chút thất vọng.

"Ở đâu mà chả có tiệm bánh ngọt. Có gì đặc biệt? Ngay cả khi cái tên nghe đẹp với ngon, vẫn sẽ tăng cân."

Vào mùa hè, Yến Lê phải mặc quần tây để che đi phần mỡ thừa ở chân.

Một cô gái gầy gò khác tên là Trương Lan, cũng không sợ tăng cân, nhìn thấy hai đứa con trai đang cầm cái bánh hương xoài, không khí tràn ngập mùi ngọt ngào, cô ấy không nhịn được li3m môi nói:

"Tớ muốn nếm thử, nghe nói đây là đồ học sinh trường ta làm ra. Cậu đi cùng tớ, lát nữa tớ cho cậu ăn ké."

Yến Lê miễn cưỡng, nhưng vẫn đồng ý đi cùng.

Nói xong, cả hai bước vào.

Họ không ngờ rằng lại đông như vậy, phải xếp thành ba hàng để đợi.

Hai người nhìn trái nhìn phải thì thấy hàng ở ngoài cùng bên phải đang bưng món tráng miệng ra là một chàng trai mặc áo sơ mi trắng, khuôn mặt đẹp trai.

Họ không khỏi tròn mắt nhanh chóng chuyển sang hàng đó.

"Cậu ấy cũng học trường chúng ta?"

"Đúng vậy, nhớ không nhầm học khoa nghệ thuật, nhưng…" Yến Lê thì thầm vào tai Trương Lan.

Trương Lan lập tức cảm thấy có chút tiếc hận, cậu ta thoạt nhìn rất ưu tú, sao lại gặp loại chuyện này? Chẳng trách cậu ta vừa học vừa làm.

Có nam sinh dịu dàng và những cô gái xinh đẹp làm nhân viên phục vụ, cửa hàng này thực sự hot hơn những cửa hàng khác, mới vừa khai trương tiệm đã có rất nhiều người mua.

Vốn đang nhìn chằm chằm vào Lận Quyết, nhưng khi anh ta đặt bánh ngọt xuống, sự chú ý của Trương Lan hoàn toàn bị thu hút bởi món bánh dâu tây topping dừa trên tay.

Cô cắn một ngụm, vẻ mặt lập tức trở nên kinh ngạc.

Yến Lê ngồi bên cạnh, bởi vì Trương Lan rất gầy có thể ăn đồ ngọt, với lại cô quá béo nên không thể ăn, trong lòng cảm thấy chua xót, không khỏi than thở: "Nhanh lên đi, đi dạo phố bị muộn rồi."

Yến Lê chưa kịp phản ứng lại đã bị Trương Lan đút cho một miếng vào miệng: "Cậu ăn thử xem.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!