Hai bài kiểm tra của Tạ Đường đều làm mọi người ngạc nhiên, kết quả này chỉ thành viên lớp C mới biết.
Tạ Khinh làm sao biết?
Chỉ là điều này thật sự không thể tin được, Tạ Đường tiến bộ sao có thể nhanh như vậy, lập tức cũng đã vượt qua Cố Anh Nam?
Mặc dù Cố Anh Nam là học sinh đứng đầu lớp C, nhưng thực lực của cậu ấy vẫn có, không hề kém cạnh bản thân cô ta là bao.
Mà hiện tại, cậu ấy nói rằng các bài kiểm tra lý thuyết và thực hành thực tế của Tạ Đường đã vượt qua cậu ấy???
Tạ Khinh đứng đó tai như ù đi, Cố Anh Nam thấy sắc mặt cô ta trở nên khó coi, không biết cô ta bị làm sao, liền hỏi:
"Sao vậy, cậu không thoải mái sao?"
Tạ Khinh lúc này mới từ khϊếp sợ hồi phục lại tinh thần, khó khăn mới nói được một từ: "Không"
Cố Anh Nam ảo não nói:
"Tôi dù sao cũng đã tham gia qua, năm trước không phải không qua sao. Năm nay đem cơ hội cho Tạ Đường cũng là hợp tình hợp lý."
Thực tế trung tâm đào tạo vào thời điểm đó, cậu đã thay đổi quan điểm của mình về Tạ Đường.
Không phải như những gì cậu nghĩ chỉ là một con ngựa đen thoát ra từ một bài kiểm tra lý thuyết, mà là hoạt động thực hành rất hoàn hảo
- cậu đã chứng kiến
quá trình làm của Tạ Đường bằng đôi mắt của mình.
Cho nên cậu đã tâm phục khẩu phục.
Tạ Khinh bất đắc dĩ nở nụ cười: "Đừng nản lòng, cậu cũng rất giỏi."
Cố Anh Nam còn định nói gì thêm, cô ta cũng nghe không nổi nữa, không dám ở cửa lớp C, vội vàng rời khỏi.
Hàm răng cắn vào môi dưới đến nỗi chảy máu.
Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao Tạ Đường thành tích lại tốt đến như vậy, bài kiểm tra lý thuyết có thể đạt điểm cao nhờ học thuộc lòng trong thời gian ngắn, nhưng làm sao nó có thể làm được.
Tạ Khinh đột nhiên nhớ đến bài tập tráng miệng một tháng trước, chính vì bài tập tráng miệng đó mà giáo sư Uông đã chọn Tạ Đường làm trợ lý.
Lúc đó nghe giáo sư Uông và giáo sư Dư nói tác phẩm trong hộp trong suốt hoàn mỹ hơn, cô ta vẫn không tin, cho rằng đó là vấn đề giáo sư ưu tiên.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, Tạ Đường lúc đó đã ngấm ngầm xuất lực rồi, trình độ vượt qua chính mình sao?
Làm thế nào nó có thể làm được?
Nó mới học có mấy năm, từ tiểu học đến đại học, trình độ của nó làm sao có thể vượt qua cô ta?
Tạ Khinh sắc mặt tái nhợt ngồi xuống ghế, uống một ngụm nước lạnh rồi nuốt xuống, sau đó an ủi bản thân, chuyện này không thể nào.
Mới chỉ có một hai năm kể từ khi cha mẹ gửi nó đến trường này, nó luôn phải vật lộn để theo kịp các khóa học, bây giờ chắc hẳn chỉ tình cờ may mắn đạt được kết quả này.
Xét cho cùng, bởi vì cô ta quá tài năng, cho nên Tạ Đường với tư cách là em gái cũng phải biết chút ít.
Lần này là do may mắn, tuyệt đối không thể nào có thể vượt qua cô ta.
Nghĩ đến điều này, cô ta mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Cô ta nhìn chằm chằm vào biểu mẫu kiểm tra trình độ cấp một trước mặt, cô ta và chín học sinh hàng đầu khác của toàn khoa đã không vượt qua được kỳ thi hai ba năm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!