Chương 17: (Vô Đề)

"Từ Thiến đâu? Từ đêm qua đến giờ không thấy."

"Nghe nói cậu ta trở về trường từ đêm, không biết đã xảy ra chuyện gì?"

"Làm tớ sợ muốn chết, ngày hôm qua thi xong cậu ta nhìn Tạ Đường rất hung ác, tớ còn tưởng cậu ta lại định giở trò gì, không nghĩ lại an phận như vậy, thật là kỳ quái."

Tạ Đường thu dọn đồ vật, nghe thấy bạn nữ bên cạnh nghị luận, trong lòng cũng có chút nghi ngờ.

Ngày hôm qua cô đem chứng cứ cho người phụ trách, nếu muốn tra cứu cũng có thể tra ra, nhưng lúc ấy không có người bị thương, cuối cùng cũng chỉ trở thành trò đùa dai, cho cảnh cáo.

Mà Từ Thiến không làm thì thôi, đã làm phải làm đến cùng, hẳn phải không dễ dàng buông tha cho cô mới đúng.

Cũng không biết vì cái gì, cô ả lại hốt hoảng trốn khỏi trường học.

Tuy rằng rất kỳ quái nhưng rốt cuộc cũng đoán không ra, Tạ Đường chỉ có thể lắc đầu, tạm thời đem chuyện này vứt ở sau đầu, tiếp tục thu dọn đồ.

Tiếc là túi đồ ăn vặt Lận Quyết cho cô đều bị Đồng Giai ăn hết rồi, một bao khoai lát cũng không để lại, bằng không lên xe buýt có thể cho các bạn học khác.

Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu trên nóc xe buýt, lớp C trở về trường học.

Các nữ sinh ríu rít lên xe, vì Đồng Giai cùng Từ Thiến bị giáo huấn, lại thuận lợi hoàn thành phần thi, tâm tình đều thực tốt.

Lúc Tạ Đường đi lên, Vương Văn Văn vẫy vẫy tay, nhường chỗ ngồi không bị say xe cho cô, Tào Đình cũng nhanh chân ôm cặp sách ngồi lại gần.

Ngày thường Từ Thiến đều bắt nạt, sai khiến cô như tùy tùng, hiện tại Từ Thiến không còn ở đây, Đồng Giai lại bởi vì ăn cắp bị xử phạt mà uể oải, ở một bên không nói lời nào, cô đương nhiên muốn nhân cơ hội này rời khỏi hai người bọn họ.

Cô cười cười với Tạ Đường, đưa một túi xí muội cho Tạ Đường để lấy lòng: "Tạ Đường, cái này cho cậu."

Tạ Đường nhìn Tào Đình, lắc đầu: "Mình không ăn, chúng ta là quan hệ bạn bè, chứ không phải loại quan hệ như Từ Thiến.

"Tào Đình sửng sốt. Tạ Đường lại lấy khăn ướt từ trong cặp ra đưa cho cô:"Tai cậu vẫn còn sưng, chờ lát nữa nếu buồn ngủ có thể đắp cái này lên, lạnh lạnh, sẽ thoải mái rất nhiều."

Xoang mũi Tào Đình ê ẩm, cô nàng nhìn Tạ Đường, nửa ngày nói không nói được lời nào: "…… Ừm."

Tạ Đường rất tốt.

"Mọi người ngồi ổn định, xe bắt đầu khởi hành.

"Tài xế nói. Vương Văn Văn đang cúi đầu xem diễn đàn trên di động, khϊếp sợ nói:"Tạ Đường, hôm qua Lục Trác đúng là từ buổi diễn thuyết mở màn chạy tới đây, cậu xem, cả trường đều chấn động!"

Nghe cô nhắc tới chuyện này, hai nữ sinh hàng sau cũng nhịn không được tham gia bàn tán.

"Đúng vậy, tớ quả thực quá tò mò, anh ấy chạy tới đây làm gì?"

"Không phải tới tìm Tạ Đường sao, Tạ Đường, chẳng lẽ hai người có quan hệ gì sao?"

Các cô đều không dám tin Lục Trác thế mà lại hết lần này đến lần khác tìm Tạ Đường, loại thiên chi kiêu tử như Lục Trác, cao cao tại thượng, thấy thế nào cũng không giống người sẽ mặt dày theo đuổi con gái nhà người ta……

Tạ Đường nhận điện thoại, tầm mắt dừng trên ảnh chụp thiếu niên hấp tấp chạy xuống sân khấu.

Vì cái gì?

Cô nhớ lại ngày hôm qua anh mồ hôi đầy người chạy tới, vẻ nôn nóng trên mặt không giống giả bộ.

Lục Trác vẫn là Lục Trác, bá đạo ích kỷ, kiêu ngạo, muốn cái gì cũng không che giấu, đời trước chính là vì như thế mới trở thành ánh sáng của cô, nhưng đời này, cô đã hạ quyết tâm rời xa người này, hắn lại cứ cố tình……

Tạ Đường cảm thấy một tia phức tạp len lỏi trong lòng.

Cô thấy có lẽ Lục Trác chưa từng bị cự tuyệt, cho nên bị đánh vào lòng tự trọng, mới theo đuổi mình không bỏ, ước chừng qua một thời gian, loại nhiệt tình này rồi sẽ mất đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!