Chương 15: (Vô Đề)

Hai ngày sau, thời tiết sáng sủa hơn, bệnh cảm mạo của Tạ Đường cũng đã đỡ.

Lần này đi Trung tâm Tập huấn, tiếp theo sẽ tại nơi này tiến hành khảo thí.

Bởi vì Trung tâm Tập huấn không đủ rộng, cho nên lớp A cùng lớp B đến trước, cuối cùng là lớp C.

Học sinh lớp C đều có chút khẩn trương, dù sao cũng đã sớm nghe nói có hai vị giáo viên vô cùng nghiêm khắc, mắng học sinh đến phát khóc, huống chi lớp C bọn họ nổi tiếng quậy phá? Có khi còn bị mắng cho máu chó phun đầy đầu?

Mà Nhậm Tiểu Báo so với bọn họ càng lo lắng sốt ruột hơn, sợ học sinh của mình làm mất mặt, chẳng phải là vứt hết mặt mũi sao?

Bởi vậy đã đến từ ngày hôm trước, ông gọi những người ưu tú của lớp đi lên, kêu bọn họ nỗ lực, tranh thủ tạo ấn tượng tốt.

Ra khỏi văn phòng, Tạ Đường phát hiện thái độ của Cố Anh Nam với mình hơi kém.

Cô có chút không rõ nhưng cũng chưa nói gì, xoay người vào văn phòng.

Cô đoán đại khái là bởi vì đợt thi lần trước.

Quả nhiên, khi vào văn phòng, Cố Anh Nam quay đầu lại nhìn cô, có điểm khó chịu mà bĩu môi.

Trước kia, lúc nào cũng là Cố Anh Nam và Lý Khải đứng đầu, mà lần này lại bị Tạ Đường cướp mất…… Nghe thấy người khác khϊếp sợ bàn tán, hắn liền có loại cảm giác bị khinh thường.

Bởi vậy, đáy lòng khó tránh khỏi có điểm đố kỵ.

Hắn không biết Tạ Đường vì cái gì đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, hắn cho rằng loại người này sẽ chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, nói không chừng Tạ Đường chỉ là ăn may mới được.

…… Cho nên, hắn đối với Tạ Đường có điểm chướng mắt, cho rằng cô không có thực lực chân chính.

Mà Cố Anh Nam không biết là, Trung tâm Tập huấn cũng có người cùng suy nghĩ với hắn.

Lớp C lần đầu tiên tới Trung tâm Tập huấn, Tạ Đường trước kia cũng chưa từng đến, nhưng người ở Trung tâm Tập huấn đều ít nhiều nghe nói qua về cô, có thể nói, ấn tượng đối với cô không tốt.

Tạ Khinh là học sinh ưu tú của khoa, thường xuyên xuất hiện ở Trung tâm Tập huấn, cũng quen biết một số người.

Trợ thủ đều là người trẻ tuổi, sẽ cùng đám Tạ Khinh, Vu Tuyết Kiều ngồi chung một nhóm ở nhà ăn, khó tránh khỏi nghe được đám Vu Tuyết Kiều cùng mấy cái thiếu nữ ríu rít nhiều chuyện.

"Tạ Khinh cậu giỏi quá, em gái cậu còn kém xa, đi học hơn nửa năm mới miễn cưỡng đuổi kịp tiến độ, hôm nay tớ vô tình đi qua lớp C lại nghe thấy giáo viên phê bình nó."

"Đúng vậy, con nhỏ quê mùa đấy, tính cách quái gở, lại không có bạn bè?"

Tạ Khinh lập tức giả vờ bênh vực: "Đừng nói bừa, Đường Đường tuy rằng học tập không tốt, nhưng rất nỗ lực."

Kẻ xướng người hoạ nói xấu Tạ Đường làm hai trợ giảng phần nào mất hảo cảm.

Vì thế, hai trợ thủ của Trung tâm Tập huấn liếc nhau, đều chỉ lắc lắc đầu.

Sáng sớm, không khí có chút lạnh, xe buýt dừng trước cổng trường, hơn 40 học sinh lớp C đi lên.

Tạ Đường mặc chiếc váy bông trắng trông rất ngoan, nghe Vương Văn Văn ở bên tai mình oán giận mang ít đồ ăn vặt, nhịn không được mà cười.

Tuy rằng là tập huấn, nhưng đa số nữ sinh giống như đi chơi, không chỉ trang điểm xinh đẹp, còn chỉ mang chiếc balo xinh xinh đựng đồ ăn vặt đi.

Mà Tạ Đường mang cặp sách nhìn rất nặng, bên trong đều là sách.

Lận Quyết vừa vặn đến kịp, thuận tiện đưa cô lên xe.

Lận Quyết chú ý tới người khác đều mang theo túi đồ ăn vặt, còn cô gái bên cạnh mình trong tay trống trơn.

"Đợi tôi một lát."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!