Hứa Tiểu Mễ như một con thỏ nhỏ nhảy xuống xe:
"Cậu lái xe an toàn nhé, chị Tinh Niên, hẹn gặp lại!"
Ngay sau đó, điện thoại của tôi rung lên, là Hứa Tiểu Mễ, cô ấy gửi một một icon khóc nhè cho tôi.
"Chị ơi, cậu của em đáng sợ quá đi, em đi trước nhé! Mai em sẽ mời chị ăn bù, hôn hôn."
Tôi: …
Sau khi Hứa Tiểu Mễ đi, chiếc xe vẫn chưa lăn bánh.
Chu Hoài nghiêng người quay về phía tôi:
"Ngồi lên phía trước."
Nụ cười trên môi tôi chợt tắt:
"Không lâu nữa là đến rồi, chắc không cần đổi chỗ đâu."
"Cô là bạn gái cũ của Trâu Dục."
Là câu khẳng định.
Không phải là câu hỏi.
Tôi khựng lại, Chu Hoài tiếp tục:
"Ngồi lên đi, tôi không phải tài xế của cô."
Nói tới đây thì tôi cũng không thể ngồi lì được nữa, đành mở cửa ngồi vào ghế phụ.
Tôi thử gọi thân thiết: Chủ tịch...
Người kia lạnh lùng đáp lại hai chữ:
"Gọi tôi là Chu Hoài."
Tim tôi chùng xuống, linh cảm rằng mình sắp gặp họa rồi.
(1) Cậu (
- Jiùjiu), Yoyo chữ như nào đọc như thế. Hai chữ này bên Trung cách đọc không giống nhau, nhưng do nữ chính say nên mới nghe nhầm.
5
Về chuyện Chu Hoài biết danh tính của tôi, tôi hoàn toàn không hề ngạc nhiên.
Tôi và Trâu Dục đã ở bên nhau năm năm, chỉ cần điều tra sơ qua là biết được ngay.
Chỉ có Hứa Tiểu Mễ ngốc nghếch ấy mới sẵn lòng tin tưởng Trâu Dục một cách mù quáng.
Chu Hoài dừng xe ở cổng khu nhà tôi:
"Tôi không cố ý tìm hiểu chuyện giữa cô và Trâu Dục. Thành thật mà nói, tôi cũng không hứng thú gì với rắc rối tình cảm của hai người. Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng Tiểu Mễ không bị tổn thương."
Tôi cúi đầu, không thể tránh khỏi cảm giác nhói đau trong tim:
"Tôi chưa bao giờ có ý định làm gì để tổn thương Tiểu Mễ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!