Chương 31: (Vô Đề)

"Tất nhiên là không rồi. Tôi đã tự mình thử nghiệm và cảm nhận được hiệu quả trước khi mang đến cho mọi người cùng sử dụng."

"Mọi người hãy tự mình thử xem."

Tôi giả vờ giận dỗi.

Lập tức, một đồng nghiệp thường ngày rất hiền hậu đã lên tiếng giải vây cho tôi:

"Tiểu Bạch đã có lòng muốn tặng, sao mọi người lại còn kén chọn? Để tôi thử trước xem nào."

Mặc dù người đồng nghiệp này có mối quan hệ tốt đẹp với Tần Bạch Khai và sẵn sàng bênh vực cô, nhưng trong thâm tâm cô ấy cũng không tin tưởng vào viên thuốc có công dụng làm đẹp cho ma quỷ này. Cần phải biết rằng, bao nhiêu công ty lớn mạnh cũng không thể nghiên cứu ra loại thuốc này.

Cho dù Tần Bạch Khai có thể theo sát Phán Quan để học về trận pháp, nhưng lĩnh vực thực phẩm dành cho ma quỷ và trận pháp lại hoàn toàn không liên quan đến nhau!

Do vậy, khi đồng nghiệp này ăn thử viên đan dược làm đẹp cơ thể ma quỷ do Tần Bạch Khai tặng và thực sự cảm nhận được một luồng năng lượng đang lưu chuyển bên trong cơ thể, vẻ mặt kinh ngạc của cô ấy là không thể che giấu được.

Một đồng nghiệp khác nhếch mép:

"Có khoa trương quá không vậy. Cô đừng có nói là viên thuốc làm đẹp cơ thể ma quỷ do Tần Bạch Khai tự làm bừa lại có hiệu quả đó nhé?"

Nói xong, đồng nghiệp này giật lấy một viên đan dược rồi nhét vào miệng. Sau đó cô ta lại lộ ra biểu cảm kinh ngạc giống hệt đồng nghiệp đầu tiên.

Những đồng nghiệp còn lại thấy biểu hiện của hai người họ, túm lại thì thầm: Chẳng lẽ là thật ư?

Chần chừ một hồi, tất cả đều cầm một viên đan dược làm đẹp cho cơ thể ma quỷ mà tôi tặng rồi nhét vào miệng.

Phán Quan đi ngang qua, nhìn thấy một nhóm người tụ tập lại và tỏ vẻ trầm trồ ngạc nhiên, ông ta cảm thấy hơi buồn cười.

Tò mò nhìn thoáng qua:

"Chỉ là cùng ăn một viên thuốc làm đẹp cho hồn ma, có cần phải kinh ngạc đến mức đó không?"

Nói xong, ông ta thong thả rời đi.

Những hồn ma khác thầm rơi nước mắt: Phán Quan có quỷ lực cao cường, tất nhiên không cần đến mấy thứ cỏn con này, làm sao hiểu được nỗi khổ của những con ma nhỏ bé nơi đây. Mỗi ngày đều phải đội một đầu đầy máu, những con ma khác không sợ nhưng chính họ lại thấy rất tội nghiệp cho bản thân mình?

Sau đó, tất cả đều mở to đôi mắt long lanh nhìn tôi.

"Tiểu Bạch, chúng ta thân nhau như vậy, có thể tặng cho tôi thêm một ít không?"

"Tiểu Bạch, cô không thể thiên vị được!"

"Còn tôi nữa, tôi cũng muốn."

Tôi ngượng ngùng nói:

"Đây chỉ là mẻ đan dược mà tôi làm chơi thôi, số lượng không nhiều, chỉ có từng này trên tay tôi thôi."

Làm chơi nên không có nhiều, vậy nếu họ bỏ tiền ra thì có thể làm giúp họ không?

Có người chợt nảy ra ý tưởng:

"Tiểu Bạch, tôi trả một triệu âm tệ, cô có thể giúp tôi làm vài viên không?"

Tôi nhíu mày khó xử:

"Chi phí cho việc này rất đắt, tất cả các nguyên liệu cần thiết đều phải có chất lượng cao, đều là hàng cao cấp thì mới chế tạo được."

Thực ra trong lòng tôi đang mừng như điên, chỉ một câu đã giúp tôi nâng giá thành công! Quả nhiên là người anh em thân thiết nhất với tôi, mẻ đan được sau ra lò chắc chắn sẽ tặng thêm cho anh ấy một viên!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!