Nhà họ Du đưa sính lễ, nhà họ Ôn nhận lễ rồi đáp lễ. Cứ như vậy, hôn sự của hai nhà đã hoàn toàn được định đoạt.
Lễ đính hôn diễn ra đúng như dự kiến.
Vì ở Cảng Đảo là sân nhà của mình, Ôn Triệu Lân đã liên hệ với các đơn vị truyền thông, sắp xếp vị trí tác nghiệp ngay tại bữa tiệc. Nội dung các bài PR cũng đã được biên soạn sẵn từ mấy ngày trước, chỉ chờ có ảnh chụp nóng hổi tại chỗ là có thể đăng tải ngay lập tức.
Số lượng đơn vị truyền thông được mời tham dự không vượt quá năm, nhưng điều đó không ngăn được những ống kính máy ảnh vây kín cổng Ôn Công Quán. Không ít các blogger tự do cũng lén lút tìm chỗ để livestream ké nhiệt từ bữa tiệc đính hôn hoành tráng này.
Giới truyền thông là vậy, những chuyện càng bí mật, càng riêng tư thì lại càng đáng để khai thác. Nếu may mắn chớp được khoảnh khắc độc quyền, có thể đảm bảo nửa năm sau cơm áo không phải lo.
Cả hai gia đình muốn tổ chức kín đáo, nhưng với thân phận và địa vị của họ, làm sao có thể kín đáo cho được.
Ôn Lật Nghênh còn chưa kịp lên xe rời khỏi Ôn Công Quán, các từ khóa liên quan đã chễm chệ trên top đầu hot search.
Và nữ chính của buổi lễ đính hôn được truyền thông ưu ái gọi là "khúc dạo đầu của hôn lễ thế kỷ" này, hiện đang ngồi trước bàn trang điểm, mặc cho chuyên gia trang điểm và nhà tạo mẫu tùy ý tô vẽ.
Ôn Lật Nghênh đương nhiên biết sự kiện hôm nay quan trọng đến mức nào, nhưng cô vẫn không nhịn được mà liên tục gà gật.
Để ở bên cạnh cô, tối qua Mạch Gia Hân đã đến Ôn Công Quán và ngủ lại trong phòng của Ôn Lật Nghênh.
Kết quả là đôi bạn thân đã lâu không ngủ chung phòng cứ ríu rít trò chuyện đến tận 3 giờ sáng. Chẳng bao lâu sau, cô lại bị Kiều Khả Tâm và dì Phát đồng loạt gọi dậy. Vệ sinh cá nhân xong, cô lại bị ấn ngồi trước gương để bắt đầu trang điểm.
Để tôn lên bộ sườn xám ôm sát, khéo léo tôn lên từng đường cong cơ thể, nhà tạo mẫu đã búi mái tóc đen dài của cô thành một búi tóc thấp tinh xảo sau gáy, chỉ cố định bằng một cây trâm ngọc màu hồng nhạt. Vài lọn tóc mai mềm mại buông lơi hai bên trán, tạo nên một vẻ dịu dàng hiếm thấy.
Mạch Gia Hân đứng bên cạnh không khỏi suýt xoa: "Cậu đúng là giá treo đồ trời sinh, phong cách nào cũng dễ dàng chinh phục."
Vừa nghe lời khen, Ôn Lật Nghênh lập tức vênh váo hẳn lên, kiêu ngạo nhướng mày. "Đó là đương nhiên. Trên đời này, chỉ có trang phục mà tớ muốn mặc, chứ không có trang phục nào mà tớ không mặc được."
Đây vẫn luôn là phương châm sống của Ôn Lật Nghênh, và Mạch Gia Hân đã quá quen với điều đó. Cô là vậy, kiêu hãnh, rạng rỡ, luôn cho rằng những gì tốt đẹp nhất trên đời sinh ra là để dâng đến trước mặt, chờ cô ban ân lựa chọn. Nhưng sự kiêu ngạo ấy lại không hề đáng ghét, bởi cô có đủ tự tin và tư chất để xứng đáng với tất cả.
Vì vậy, khi cô nói những lời này, người khác không cảm thấy khó chịu, mà chỉ thấy cô thật đáng yêu. Nhưng câu nói ấy lại khiến Mạch Gia Hân chợt nghĩ đến một cái tên.
Cô ấy ra vẻ bí ẩn sáp lại gần, ngón tay tinh nghịch móc vào sợi dây ngọc trai sau lưng váy Ôn Lật Nghênh, trêu chọc: "Này, cậu nói xem, nếu Trần Trú Ngôn thấy cậu thế này, liệu anh ta có hối hận đến xanh ruột không?"
Cách đó hàng ngàn cây số.
Trần Trú Ngôn đang vội vã trang điểm. Hôm nay là lần đầu tiên anh ta công khai xuất hiện tại một lễ hội âm nhạc sau khi rời khỏi ban nhạc. Nhưng lúc này ở hậu trường, anh ta lại chẳng có chút hứng thú nào, tâm trí đều đặt cả vào chiếc điện thoại.
Làm nghệ sĩ lâu như vậy, đây là lần đầu tiên anh ta cảm thấy biết ơn cái nghề paparazzi, vì nó cho phép anh ta được thấy cảnh Ôn Lật Nghênh xuất giá.
"Sao thế, hối hận à?"
Người đại diện của anh, Lura, bước vào phòng nghỉ, hai tay chống lên thành ghế, đối diện với ánh mắt anh ta qua tấm gương.
Trần Trú Ngôn thực ra đã cố tình né tránh mọi tin tức về Ôn Lật Nghênh. Họ có rất nhiều bạn chung, nhưng anh ta đã cố tình không biết ngày nào cô đính hôn, ngày nào kết hôn, khi nào sẽ chính thức chuyển từ Cảng Đảo đến Kinh Bình.
Sáng sớm nay vừa mở điện thoại, vô số tin tức hỗn loạn đã ập đến như thác lũ.
"Cháy rừng lại bùng phát ở Siberia, khói bụi gây ô nhiễm nghiêm trọng Bắc Cực và các khu vực Bắc Mỹ"
"Kẻ sát nhân b**n th** xuất hiện trên đường phố Úc Sơn, sau khi tàn sát đẫm máu phố Boer đã bắt cóc một bé gái 6 tuổi để tẩu thoát"
…
Giữa một loạt tin tức chấn động, Trần Trú Ngôn chỉ chú ý đến một dòng duy nhất:
"
"Tình yêu Nghênh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!