Edit: Cá Mặn (Nặm)
——
Thời kỳ động dục chết tiệt!!!
Bị câu nói này làm tổn thương tâm hồn, Lý Lai ôm ngực, loạng choạng lùi lại mấy bước.
Đáng tiếc là nỗi đau của anh, Khương Miện đang mải mê video call với Tống Kỳ Sâm chẳng hề để ý, mà dù có để ý cũng chẳng quan tâm.
Lý Lai cảm thấy lồng ngực mình đau nhói, dứt khoát tìm một góc tường, nhặt một cành cây, vẽ những vòng tròn trên mặt đất, ánh mắt oán hận thỉnh thoảng lại nhìn về phía Khương Miện ở không xa.
Trong khi sự bất thường của người đàn ông này, những nhân viên khác nhìn thấy cũng chẳng có phản ứng gì lớn. Dù sao những ngày qua đạo diễn Lý đã làm quá nhiều chuyện ngoài dự đoán, họ đã miễn dịch từ lâu.
Chỉ có Giang Dĩnh kéo một chiếc ghế nhỏ ngồi bên cạnh, vừa ăn hạt dưa vừa vui vẻ xem Lý Lai náo loạn.
Dù sao với tính cách khó chịu như vậy của đối phương, trước đây khi cô quay phim dưới trướng của anh chẳng biết đã chịu bao nhiêu uất ức. Vì lúc đó còn là người mới, cũng không dám phản bác đạo diễn lớn, kết quả là…
Sau này trở thành bạn bè, cô mới biết được từ miệng Lý Lai, lúc đó rất nhiều chuyện thực ra chỉ vì Lý Lai thấy cô ngốc nghếch đần độn, rất thú vị, nên cố tình đùa giỡn.
Khi Giang Dĩnh biết được sự thật đã tức đến mức muốn đánh nhau với anh ngay lập tức.
Sau đó không phải là không nghĩ đến việc "trả thù", thực sự là đùa cũng không đùa lại được, nói cũng không nói lại được.
Không còn cách nào khác, Giang Dĩnh đành phải nhịn nhục chịu đựng.
Bây giờ có người có thể khiến vị đạo diễn Lý chưa từng chịu thiệt này phải chịu thiệt, làm sao Giang Dĩnh không vui cho được!
Nhưng đang vui vẻ thì khóe miệng nhếch lên của Giang Dĩnh dần dần thu lại, đôi mày cũng theo đó nhíu chặt.
Từ nhỏ Giang Dĩnh đã rất nhạy bén, trực giác cũng rất chuẩn xác.
Trực giác mách bảo cô, Lý Lai có điểm không bình thường.
Bộ dạng của anh nào giống như đơn giản chỉ chịu thiệt một lần từ Khương Miên, mà giống như đang… ghen?
Liên tưởng đến từ này, trong lòng Giang Dĩnh chợt giật mình, thậm chí không còn tâm trạng ăn hạt dưa nữa, chỉ muốn quan sát kỹ hơn biểu cảm của Lý Lai.
Nhưng ai ngờ thật trùng hợp, lúc này cuộc gọi video của Khương Miện đã kết thúc.
Hai người lại phải đi quay phim rồi.
Vừa thấy Khương Miện đặt điện thoại xuống, Lý Lai cũng lập tức bỏ cành cây trong tay xuống, vẻ mặt nôn nóng đi về phía Khương Miện.
"Nói xong rồi à? Nói xong rồi chúng ta phải ra ngoài…"
"Được."
Khương Miện gật đầu.
Chỉ là một động tác gật đầu đơn giản, trong mắt Lý Lai như thể bỗng nhiên bùng nổ niềm vui vô hạn, sáng long lanh, giống hệt một chú chó nhỏ đang xoay quanh chủ nhân?
Giang Dĩnh bị phép so sánh đột nhiên xuất hiện trong đầu làm cho sốc.
Sau đó cô nhìn hai người cùng nhau quay người đi ra ngoài.
Chỉ là một đoạn đường ngắn khoảng hai trăm mét từ đoàn phim ra đến đại lộ bên ngoài, Giang Dĩnh đã phát hiện Lý Lai quay đầu nhìn Khương Miện không dưới mười mấy lần, chưa kể còn vắt óc tìm đề tài nói chuyện. Nhìn bộ dạng đúng là nịnh bợ không chịu được.
Giang Dĩnh: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!