Edit: Cá Mặn (Nặm)
—–
Địch Phi Dương đã chạy mất, những bạn học hóng hớt thấy không còn gì để xem nữa cũng bắt đầu giải tán.
Tuy nhiên, chỉ riêng những chuyện xảy ra tối nay đủ để họ bàn tán say sưa một thời gian rồi.
Nhìn bụi cây Địch Phi Dương chui vào trốn chạy, Khương Miện ngáp một cái tỏ vẻ nhàm chán. Quay người, cô liền chạm mặt với hai kẻ từ đầu tới cuối vẫn đứng trơ như trời trồng dưới cây đàn hương – Lâm Thiến và Hứa Tinh Minh.
Trong tiểu thuyết giới thiệu hai người này như thế nào nhỉ? Khương Miện nhớ lại.
Vì cha quá trăng hoa lăng nhăng nên Hứa Tinh Minh chưa bao giờ tin vào thứ hư ảo gọi là tình yêu.
Hoàn cảnh gia đình đã tạo nên tính cách kiêu ngạo, lạnh lùng và vô tình của anh ta. Mặc dù hồi cấp ba, anh ta và Khương Miên đều có tình cảm với nhau. Nhưng một người nội tâm nhút nhát, một người cố tình coi nhẹ, khiến cả hai không ai dám bước một bước đầu tiên. Cứ thế, họ đã lỡ mất nhau.
Tưởng rằng lên đại học tình hình sẽ khá hơn, ai ngờ Lâm Thiến lại xuất hiện
Chị gái này cũng có hoàn cảnh gia đình vô cùng phức tạp. Mẹ tuy xinh đẹp, tốt nghiệp đại học danh tiếng nhưng một lòng một dạ làm bồ nhí cho đại gia nhà giàu. Ai ngờ đã sinh ra Lâm Thiến rồi mà vẫn chưa tìm được cơ hội "chuyển mình", thế mà vẫn tâm an lý đắc làm nhân tình cho người ta.
Từ nhỏ, bà đã nhồi nhét cho Lâm Thiến tư tưởng: Lấy người giàu có để hai mẹ con cùng hưởng cuộc sống sung sướng.
Lớn lên trong môi trường có tư tưởng như vậy, vừa gặp miếng mồi ngon như Hứa Tinh Minh, làm sao Lâm Thiến có thể bỏ qua.
Dù sớm nhận ra Khương Miên và Hứa Tinh Minh có tình cảm với nhau, Lâm Thiến vẫn lấy việc kết bạn với Khương Miên làm điểm đột phá để luôn xuất hiện bên cạnh Hứa Tinh Minh.
Ban đầu, Hứa Tinh Minh không thể chịu nổi kiểu phụ nữ chủ động bám lấy như vậy, thậm chí còn giận cá chém thớt với Khương Miên.
Lâm Thiến lại chẳng hề bận tâm đến sự lạnh nhạt của anh ta. Thậm chí trong dịp năm mới, cô ta còn đuổi theo tới thành phố anh ta ở. Tình cờ, cô ta gặp Hứa Tinh Minh vừa cãi nhau lớn với gia đình và bỏ nhà ra đi.
Trong đêm mưa tuyết đan xen ấy, Lâm Thiến bướng bỉnh kiên quyết đi theo Hứa Tinh Minh ngoài trời suốt đêm.
Chính đêm đó đã thành công gõ mở cửa trái tim Hứa Tinh Minh.
Đến lúc khai giảng, khi cô ngốc Khương Miên còn đang vui mừng vì lại được gặp Hứa Tinh Minh mà mình thích đến phát điên thì Lâm Thiến và Hứa Tinh Minh đã nắm tay nhau xuất hiện trước mặt cô ấy, còn muốn cô ấy nói lời chúc mừng.
Toàn bộ quá trình nghe thôi đã đau lòng rơi lệ.
Về hai kẻ ngốc này, Khương Miện cũng từng nghĩ đến việc xử lý một trận. Song, vì là người theo chủ nghĩa hòa bình nên cô không thể vô duyên vô cớ đánh họ khi người ta còn chưa đụng đến đầu mình.
Bước chân hơi khựng một lát rồi từ từ bước về phía trước.
Cho đến khi đi ngang qua Hứa Tinh Minh, chàng trai đột nhiên nắm lấy cổ tay cô.
Hứa Tinh Minh thậm chí còn chẳng quan tâm tới việc Khương Miên vốn mong manh yếu đuối sao đột nhiên lại trở nên mạnh như thế, anh ta chỉ muốn biết—
"Là thật sao? Điều Địch Phi Dương vừa nói một tuần trước ở khách sạn Gia Hoa em… Áa!"
Đồ chó chết, vừa mở miệng đã thúi như cứt rồi!
Khương Miện thản nhiên vặn cổ tay Hứa Tinh Minh. Vừa nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, vừa nghĩ thầm như vậy.
Đối với việc Hứa Tinh Minh đau đớn hít vào từng hơi khí lạnh, Khương Miện chẳng hề động lòng, trong khi Lâm Thiến lại bị dọa sợ.
"Miên Miên!"
Lâm Thiến vội vàng tiến lên cứu cổ tay Hứa Tinh Minh. Nếu không, e rằng với sức mạnh của Khương Miện thì có thể vặn gãy mất.
Vì chẳng thích tính toán so đo với con gái nên cô thuận thế buông tay ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!