Chương 44: Trà thơm quá!

Edit: Cá Mặn (Nặm)​Triệu Phi Vũ: "…

—–​Cả hai vừa đang bàn luận về diễn xuất, nay lại bị kéo vào câu chuyện thịt heo, khiến bầu không khí trở nên ngượng ngùng một cách vi diệu.

Trong nhà vệ sinh, ngay lúc Tống Kỳ Sâm đang nghi ngờ về xu hướng tình dục của mình thì có một bóng người vội vã đi ngang qua cửa.  

Người đó đi xa rồi nhưng đột nhiên quay lại, bước thẳng vào nhà vệ sinh và vỗ mạnh lên vai Tống Kỳ Sâm đang đứng trước bồn rửa tay. 

Khiến anh giật mình. 

"Bạn hiền à, cậu trốn ở đây làm gì? Tớ đi tìm cậu khắp trên dưới bao nhiêu vòng rồi, gọi cậu mấy lần mà sao không thèm trả lời tớ một tiếng?" 

Triệu Phi Vũ trách móc. 

Chưa kịp để Tống Kỳ Sâm phản ứng, cậu đã kéo tay anh bước nhanh ra ngoài. 

"Cậu cũng thật là, chắc cậu vẫn chưa biết người đàn ông mặc đồ đen mà chúng ta thấy lúc nãy là ai đâu nhỉ? Lý Lai, anh ta chính là Lý Lai đấy…" 

Triệu Phi Vũ vừa đi vừa nói. 

"Bây giờ đạo diễn, phó đạo diễn, cả tổ chương trình và các thí sinh đều đang đổ xô đến phòng biểu diễn để mong được anh ta chỉ bảo thôi! Sau này nói ra ít nhiều gì cũng là người được Lý Lai chỉ dạy, ai mà không muốn nắm bắt cơ hội chứ? Nhưng mấy cái đó chưa phải quan trọng nhất…" 

Triệu Phi Vũ bỗng bí hiểm ghé sát tai Tống Kỳ Sâm nói nhỏ: "Quan trọng nhất là tớ thấy lần này Lý Lai mười phần chắc tám là nhắm đến Khương Miên đấy." 

Tống Kỳ Sâm: "???" Thế thì sao? 

Thấy Tống Kỳ Sâm vẫn không mấy bận tâm, Triệu Phi Vũ vỗ đầu mình. Suýt quên mất, Tống Kỳ Sâm từ nhỏ không lớn lên ở Yên Kinh, còn Lý Lai thì đã rời khỏi nhà họ Lý từ khi hơn mười tuổi để lang thang khắp nơi rồi. 

Dù nhà họ Lý và nhà họ Tống đều là gia tộc quyền quý ở Yên Kinh và có quan hệ làm ăn rất mật thiết. Nhưng giữa hai người họ vốn chưa từng gặp nhau, đôi bên không hiểu gì về nhau, ngoại trừ việc phim của Lý Lai thường xuyên dùng Giang Dĩnh của Quang Ngu. 

Nhưng Quang Ngu cũng chỉ là một trong những công ty thuộc Tập đoàn Tống thị, Tống Kỳ Sâm không quản lý nhiều lắm. 

"Bạn hiền à, cậu không lớn lên cùng thế hệ trẻ của mấy gia tộc lớn ở Yên Kinh nên có lẽ không hiểu rõ lắm." 

Triệu Phi Vũ bắt đầu giải thích. 

"Thằng nhóc Lý Lai ấy, cậu đừng nhìn bộ râu ria xồm xoàm mà đánh giá chứ gương mặt nhỏ nhắn kia trông rất điển trai đó. Không chỉ vậy, cậu ta còn là một cao thủ tình trường. Nghe nói chỉ cần cậu ta để mắt tới cô gái nào thì không ai thoát được. Mỗi lần yêu đương còn viết một bài tình ca cho cô gái đó, dẫn đến mỗi lần cậu ta đề nghị chia tay là đối phương vẫn ca ngợi không ngớt ở bên ngoài, còn nói những lời ngớ ngẩn kiểu như "khi còn trẻ không nên gặp người quá tuyệt vời" gì đó." 

"Thế còn chưa tính, thằng này bẩm sinh có tính phản nghịch. Rõ ràng bản thân là một thiên tài học hành, lại nhất quyết bỏ học đi lang thang lúc mới hơn mười tuổi rồi hơn hai mươi tuổi quay về làm đạo diễn. Sau khi làm đạo diễn thì càng biến thái hơn, cứ quay một bộ phim là yêu đương một lần, nói gì mà tình yêu mang lại cho cậu ta nguồn cảm hứng sáng tạo vô tận, bạn gái chính là nữ thần Muse của cậu ta." 

"Trước khi phim cậu ta nổi tiếng, vô số cô gái tranh nhau làm nữ thần Muse của cậu ta. Giờ càng không cần phải nói, trừ Giang Dĩnh ra, gần như nữ chính trong mỗi bộ phim đều là bạn gái cậu ta!" 

Theo tin đồn trong giới, chỉ cần sa vào lưới tình, đừng nói là tài nguyên, gã đàn ông này ngay cả mạng cũng có thể cho cậu. Đm mấy cô gái trong giới giải trí ai mà chịu nổi cái sức hút đó. Cậu không thấy Đổng Dao đến giờ vẫn nói với truyền thông rằng chỉ cần Lý Lai chịu cưới, cô ấy sẵn sàng tự tát vào mặt mình mỗi khi cãi nhau…" 

"Cho nên tớ mới nghi ngờ thằng Lý Lai này đột nhiên nảy ra ý tưởng đến "Nhịp đập thần tượng" chính là nhắm đến…" 

Triệu Phi Vũ còn chưa nói xong, Tống Kỳ Sâm đã chạy nhanh về phía phòng biểu diễn. 

Đồng thời, tại khu ký túc xá. 

Nhìn cửa nhà vệ sinh đóng chặt, Hoàng Hân Hân đã chuẩn bị xong xuôi, vội vàng đến trước cửa kính gõ gõ: "Thiến Thiến, cậu xong chưa? Phải đi rồi, nghe nói đạo diễn Lý đã đến từ sáng sớm, không đi sợ là muộn mất…" 

Nghe tiếng gõ, Lâm Thiến giật mình rồi đáp với giọng kìm nén: "Không được rồi, cậu đừng đợi tớ nữa. Tớ đau bụng, chắc còn khoảng hai phút nữa, cậu đi trước đi, tớ sẽ theo sau ngay." 

"Nhưng mà…" 

"Đừng nhưng nhị gì nữa, cậu mau đi đi, chiếm một vị trí tốt, tớ sẽ đến ngay."  

Lâm Thiến khuyên. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!