Edit: Cá Mặn (Nặm)
—–Khương Miện vừa nói vừa bước đến bên cạnh Tống Kỳ Sâm, rồi vô cùng tự nhiên nắm lấy tay anh.
Cô lùi lại hai bước đến trước mặt Tống Kỳ Sâm: "Thôi được rồi, tôi là người rộng rãi không so đo nhiều với anh nữa."Tôi sẽ không buông tay anh đâu được chưa?"
Khương Miện cười rạng rỡ lặp lại lần nữa, tay vẫn đan chặt tay Tống Kỳ Sâm.
Ánh mắt cô còn lấp lánh hơn cả ánh nến bên cạnh.
Tống Kỳ Sâm co ro trong tủ, mắt hơi đỏ, im lặng nhìn gương mặt trắng hồng xinh xắn của Khương Miện ở bên ngoài.
Chẳng ai biết trong lòng anh đang nghĩ gì, kể cả chính anh cũng không rõ.
Bình luận thì ngạc nhiên vì trò thoát khỏi mật thất bỗng chốc biến thành phim thần tượng.
[??? Không công bằng, tổ chương trình không công bằng! Tại sao sáng nay những thí sinh kia đều bị boss dọa chạy mất dép, còn ở đây lại có hai người đút cơm chó cho tui. Hừ, chụy không ăn đâu nha!]
[Nói nhỏ này, tui đẩy thuyền được không? Tui chưa từng đọc tiểu thuyết nào có thiết lập như thế này, thí sinh xinh đẹp ngây thơ sức mạnh vô biên x bá tổng cố vấn lạnh lùng nhát gan sợ tối, cảm giác siêu hấp dẫn luôn đúng không?]
[Ê, cái câu "Dù có đáng sợ thế nào, tôi cũng sẽ không buông tay" là thoại của nam chính mà? Sao người nói lại là Khương Miên?]
[Tui đẩy thuyền idol với chồng mình?]
[Lầu trên, bà làm tui cười chết!]
[Từ từ, hình như phía sau có gì đó…]
Ngay khi bình luận phát hiện điều bất thường, Tống Kỳ Sâm ngồi trong tủ cũng thấy một cái bóng đỏ đột ngột xuất hiện sau lưng cô gái…
Khuôn mặt ghê rợn, mái tóc đen rối bù, cánh tay và bắp chân đầy vết máu bắn, tay phải còn cầm một cây gậy đỏ thẫm trông bẩn thỉu vô cùng, cũng không biết dính thứ gì.
Nhỏ này không phải là nữ quỷ vừa đuổi theo họ thì còn là ai nữa?
Lúc này đối phương đang lặng lẽ đứng sau lưng Khương Miện đang nửa ngồi nửa quỳ trên đất, chuẩn bị đánh lén.
Thấy thế, con ngươi Tống Kỳ Sâm co lại.
"Khương…"
Giọng anh còn chưa kịp phát ra, Khương Miện với bản năng nhạy bén sau nhiều năm chiến đấu trong thế giới tận thế sực quay đầu lại.
Cô đối mặt trực tiếp với nữ quỷ. Vì không thể đánh nhau với npc và sẽ bị loại nếu bị bắt nên Khương Miện chẳng chút do dự kéo tay Tống Kỳ Sâm chạy như bay vòng quanh tủ, dẫn nữ quỷ chạy vòng vòng.
"Bắt được mấy người rồi! Đầu hàng đi! A!"
Nữ quỷ thấy vậy lập tức tận lực đuổi theo.
Chẳng biết nữ quỷ này trước khi làm npc trong mật thất có phải là vận động viên chạy nước rút hay không, Khương Miện kéo theo Tống Kỳ Sâm hoàn toàn chạy không lại cô ấy.
Mắt thấy sắp đến cửa, nữ quỷ cũng gần đuổi kịp.
"Đừng chạy nữa! Các người chạy không thoát đâu…"
Khương Miện với tính hiếu thắng cực mạnh, bốc đồng vội vàng buông tay Tống Kỳ Sâm ra, một bước chạy xa ra ngoài cửa rồi trở tay đóng sầm cửa lại.
"Hahaha, không thoát được à? Này chẳng phải đã thoát rồi ư? Cô đuổi theo tôi đi, đuổi đi, không đuổi kịp rồi, lêu lêu!"
Lúc này Tống Kỳ Sâm bị nhốt bên trong, khó tin nhìn bàn tay mình bị buông ra: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!