Edit: Cá Mặn (Nặm)
—–
Tống Kỳ Sâm nào hay biết chẳng qua ra ngoài kiếm thêm chút thu nhập lại bị mọi người đồn đại quá mức là mình và Khương Miện đã sinh ra một cặp long phượng, chỉ còn chờ đến đầy tháng để tổ chức tiệc mừng.
Tống Kỳ Sâm vừa xử lý công việc vừa làm quen với quy tắc và quy trình của chương trình. Anh cảm thấy cuộc sống như thế này thật sự quá đỗi viên mãn.
Sáng này anh còn cố ý dậy sớm để đến làm quen môi trường. Nếu không làm vậy, anh sẽ cứ có cảm giác như mình đang nhận số tiền này một cách không xứng đáng. Cái gì mà quay 20 ngày mà mỗi ngày chỉ tham gia quay 4 tiếng, anh thực sự không làm được.
Vì kiếm tiền, từ trước tới nay Tống Kỳ Sâm luôn làm việc vô cùng cẩn trọng.
Trong lúc rảnh rỗi, anh bỗng đưa tay sờ mí mắt.
Chẳng hiểu sao lúc sáng nay vừa thức dậy, mí mắt phải của anh cứ nháy liên tục.
Khiến anh cảm thấy như có điều gì không hay sắp xảy ra.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Tống Kỳ Sâm khẽ nhếch lên.
Công việc lương triệu tệ một giờ như thế này, anh thực sự chẳng nghĩ ra có gì là không tốt cả. Có thể nói ngoại trừ người phụ nữ kia thì hình như gần đây mình không gặp bất cứ chuyện gì xui xẻo.
Người phụ nữ kia, người phụ nữ…
Nụ cười trên khóe miệng Tống Kỳ Sâm từ từ tắt ngúm. Dừng lại hai giây, anh lập tức luống cuống lục lọi đống thẻ thông tin của các thí sinh mà nhân viên chương trình vừa mang đến.
Hai phút sau, anh nhìn vào góc trái trên cùng của tấm thẻ trong tay, hình ảnh người phụ nữ trong sáng động lòng người.
Tống Kỳ Sâm: "!!!"
[Chuyển 5000.]
Gần như vừa nhìn thấy ảnh của Khương Miện, trong đầu Tống Kỳ Sâm liền hiện lên hai từ khiến tim mình chảy máu.
Trước đây không gặp mặt mà cô còn có thể bòn rút từng tí từ tay anh. Vậy nếu cô biết anh ở đây…
Tay Tống Kỳ Sâm không kìm được run liên tục.
Nửa phút sau –
Nhận được điện thoại của sếp Tống, phó đạo diễn của chương trình lập tức huy động nhân viên phía dưới.
Nhìn đám người đang bận rộn trong phòng đạo cụ, người phụ trách đạo cụ ngạc nhiên quay sang nhìn phó đạo diễn: "Có chuyện gì vậy đạo diễn Trần? Đang êm đẹp tự nhiên sếp Tống lại cần mặt nạ? Sáng nay anh ấy cũng đã lên sóng rồi, thậm chí nhiều thí sinh còn thấy anh ấy qua khe cửa nữa. Bây giờ đeo mặt nạ thì có ích gì?"
Người phụ trách đạo cụ khó hiểu.
"Sao tôi biết được? Nhưng mà cậu ấy đòi cho bằng được, còn đòi gấp như vậy thì tất nhiên tôi phải đi tìm rồi."
Phó đạo diễn xòe tay tỏ vẻ ai mà biết.
Đeo chiếc mặt nạ bằng bạc phó đạo diễn vừa mang đến, trái tim đang loạn nhịp của Tống Kỳ Sâm cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.
Dựa theo sự hiểu biết của anh về người phụ nữ kia, nếu cô cũng giống như những thí sinh khác đã nhìn thấy anh từ trước thì chắc không thể nào kiềm chế nổi.
Cho nên, Tống Kỳ Sâm mạnh dạn suy đoán rằng cho đến giờ phút này Khương Miên vẫn chưa biết mình tới.
Giờ anh đeo mặt nạ vẫn kịp.
Dù sao anh cũng không cần phải đề phòng người khác, chỉ cần đề phòng cô là đủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!