Edit: Cá Mặn (Nặm)
—–
[Phụt hahaha, cười ná thở, thật sự cười tới mức không thở nổi luôn rồi nè hahahaha!]
[Chị Miên: Cô gái, đừng có thách thức giới hạn của tôi! Nếu cô cố tình chọc tức tôi, vậy thì xin chúc mừng cô đã thành công rồi đấy.]
[Cái này như kiểu tổng tài sến súa x bé vợ kiêu ngạo á. Hahahaha, đẩy thuyền cp Miên Lệ thôi!]
[Tại sao trong mắt tôi luôn rưng rưng nước mắt, đó là vì tôi yêu sâu đậm chị Miên – tiểu yêu tinh chết tiệt này.]
…
Chỉ một câu nói của Khương Miện đã khiến cả khu vực bình luận chìm trong biển vui vẻ.
Nhưng Chu Lệ lại tức giận, mặt đỏ lên.
"Cô nói tào lao cái gì vậy? Nói xem có dám hay không?"
"Dám thì sao? Không dám thì sao?" Khương Miện hoàn toàn không quan tâm.
"Không dám… không dám thì cô là đồ heo con. Sau này tôi gặp cô thì sẽ gọi cô là đồ heo con!"
Chu Lệ đắc ý.
Lâm Thiến: "…" Kiểu cá cược gì mà như trẻ con tiểu học vậy? Chu Lệ cô chưa cai sữa hả?
"Chà, đúng là biệt danh ác độc thật! Đã nói tới vậy thì tới đi nào Tiểu Chu, so tài ở đâu hả Tiểu Chu? Bây giờ so tài luôn đúng không Tiểu Chu!"
Khương Miện dứt khoát cho Chu Lệ ba cú liên hoàn.
Chu Lệ: "…"
"Chưa so tài mà? Cô dựa vào đâu mà gọi tôi là heo con*? Cô thật là… quá đáng!"
Chú thích
(*) "
" (Chu) trong tiếng Trung đồng âm với "
" (trư) nghĩa là "lợn".
Chu Lệ không thể tin nổi.
"Cô tên là Chu Lệ thì chẳng phải mang họ Chu à?"
Chu Lệ: "…"
"Rõ ràng cô nói là Trư, là Trư trong Trư Bát Giới chứ không phải chữ Chu họ của tôi! Cô cố ý đúng không?"
Vẻ mặt Chu Lệ bắt đầu trở nên bực tức.
"Không được gọi tôi là Tiểu Chu nữa!"
"Được thôi Tiểu Chu, không vấn đề gì Tiểu Chu."
Chu Lệ: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!