Edit: Cá Mặn (Nặm)
—–
"Hộc, hộc, hộc…"
Một trận đại chiến kinh thiên động địa sắp đến hồi kết, rừng cây hoang vu mênh mông đầy rẫy những mảnh xác của zombie và con người, màu máu đỏ tươi và nâu xám vương vãi xung quanh.
Cái chết lặng ngắt tràn lan khắp nơi.
Khiến tiếng thở dốc kịch liệt của người sống sót duy nhất trở nên vô cùng nổi bật.
Trong đám thi thể, một người phụ nữ cầm thanh đao dài quỳ một gối xuống đất, do quá sức nên bên tay phải đầy vết thương ghê rợn không ngừng run rẩy. Mái tóc đen ngắn dính đầy máu ướt sũng bết lại sau tai, máu tươi nhỏ từng giọt từng giọt xuống theo cằm.
Khi một tiếng rít giận dữ vang to lên bên tai, người phụ nữ ngẩng đầu lên tức thì.
Lúc này mới thấy mắt phải của cô đã bị thứ gì tàn nhẫn đâm xuyên qua, máu thịt lật ra trông hết sức kinh khủng.
Bóng dáng con quái vật xấu xí dữ tợn đang tiến tới phản chiếu trong con ngươi đen tuyền của người phụ nữ. Nó không hề khiến cô sợ hãi chút nào mà trái lại càng khiến cô bùng lên sát ý.
Tới đúng lúc lắm!
Ầm ——
Chỉ trong chốc lát, sức mạnh của chiến binh hàng đầu nhân loại và vua zombie va chạm, nháy mắt đã san bằng nửa ngọn núi.Khu vực thi đấu "Nhịp đập thần tượng" ở Yên Kinh, trong toilet tầng hai.
Khương Miện bỗng nhiên mở mắt ra.
Nhìn vòi nước đang chảy ào ào trước mắt, còn đang chưa rõ tình huống gì thì thình lình một lượng thông tin tràn vào trong đầu làm đầu Khương Miện đau nhói.
Cô không quan tâm gì, cố gắng tiêu hóa lượng thông tin trong đầu. Lúc này, Khương Miện mới nhận ra rằng mình và vua zombie đã cùng chết, mà không hiểu sao cô lại nhập vào cơ thể của người khác.
Trong đầu thoáng ùa qua ký ức suốt 20 năm của một sinh viên năm ba tên là Khương Miên.
Nhưng khi ký ức ngày càng rõ ràng, Khương Miện càng cảm thấy có điều bất ổn.
Bởi vì những cái tên xuất hiện trong ký ức lại giống hệt những nhân vật trong cuốn tiểu thuyết ngược ngu ngốc, xưa lắc xưa lơ mà trước đây cô từng đọc ở căn cứ?
Áp lực sinh tồn thời tận thế rất lớn, mỗi người sẽ có cách giảm áp lực khác nhau, Khương Miện không giống như những người khác, cô thích đọc tiểu thuyết máu chó giải trí. Càng giải trí càng máu chó cô càng thích, giết zombie cũng hăng hơn!
Nhưng cuốn "Ngàn dặm ngân hà" lại là điểm đen trong sự nghiệp đọc truyện giải trí của Khương Miện, thậm chí còn không biết cuốn sách này được người dưới mình vơ vét ở đâu ra mà gửi tới tay cô.
Nhưng với nguyên tắc "đã đến thì phải đọc", cộng thêm việc tên nữ chính trong sách phát âm giống tên mình nên Khương Miện vẫn đọc nó.
Kết quả đọc xong tức một bụng!
Khương Miện chưa bao giờ tưởng tượng rằng trên đời này có người có thể sống một đời uất ức như vậy!
Nữ chính của cuốn tiểu thuyết tên là Khương Miên. Lúc cô ấy 10 tuổi, cha mẹ qua đời trong vụ tai nạn xe. Từ khi cậu và mợ trở thành người giám hộ, cô ấy bắt đầu một cuộc sống uất ức và ngột ngạt cả một đời.
Rõ ràng là cậu mợ sống trong nhà của cô ấy, tiêu tiền của cha mẹ cô ấy. Vậy mà hết lần này tới lần khác, cô ấy bị chèn ép đến mức còn không bằng cả cô bé Lọ Lem trong truyện cổ tích, đến nỗi còn suýt bị em trai mợ quấy rối.
Đi học thì tại tính cách nhút nhát, hướng nội và ăn mặc quê mùa nên bị cả lớp bắt nạt.
Đúng vào lúc khó khăn như thế này lại gặp được nam chính, còn coi cái gã ngu vcl đó là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời nữa chứ.
Từ đó về sau sống vì nam chính, chết vì nam chính, vì nam chính mà bằng lòng làm công cụ hình người suốt nửa đời.
Nam chính lúc có tài có sắc thì cô ấy thầm mến. Lúc sa cơ phá sản thì cô ấy giúp đỡ. Lúc lần nữa vùng dậy, đá cô ấy đi để quay lại với bạn gái cũ thì buồn bã. Nam chính hiểu lầm cô ấy đủ thứ vì bạn gái cũ thì khóc lóc. Nam chính bệnh nguy kịch, bạn gái cũ mua vé tàu bỏ chạy ngay trong đêm, còn cô ấy thì đi hiến gan…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!