Ban đêm, Triệu Hựu Cẩm nằm trên giường, cố gắng thôi miên bản thân bình yên vô sự.
Lướt vòng bạn bè, xem Weibo.
Chỉ cần giỏi quên, thì sự ngại ngùng sẽ không liên quan gì đến cô.
Cô hỏi thăm lão Triệu như thường lệ, chủ đề của hai bố con vẫn xoay quanh chủ đề muôn thuở:
"Đừng chỉ biết cắm đầu vào công việc, người trẻ phải sống tươi vui, năng động."
Vì vậy, Triệu Hựu Cẩm không thể tránh khỏi nhớ lại, lần trước, lúc lão Triệu nói như vậy, là ngày cô vừa mới kết bạn với Trần Dịch Hành.
Hôm đó, cô còn đăng bài lên vòng bạn bè, Trần Dịch Hành đã comment bốn chữ: Pháo hoa đẹp đấy.
Triệu Hựu Cẩm: …
Đã nói là sự ngại ngùng sẽ không đuổi kịp tôi, mà sao nó lại đuổi kịp như Usain Bolt?
Nhưng mà
"vấp ngã một lần, khôn ra một chút", lần này cô sẽ không phạm phải sai lầm tương tự.
Để an ủi người cha già, Triệu Hựu Cẩm cẩn thận lựa chọn từ ngữ, đăng một bài viết dễ thương lên vòng bạn bè, tiện thể tag đồng chí lão Triệu.
Tiểu Triệu hôm nay cũng rất cố gắng: Ê ê, tối rồi mà vai ngứa quá, chắc là sắp mọc cánh nhỏ rồi:3?
Lão Triệu nhanh chóng trả lời: Đúng vậy, con gái của bố là thiên thần nhỏ đáng yêu.
Tuy rằng chua đến mức muốn rụng răng…
Triệu Hựu Cẩm vẫn mỉm cười, có lẽ tất cả những người cha trên thế giới đều giống nhau, cho dù con gái đã hơn hai mươi tuổi rồi, nhưng mà bọn họ vẫn có thể sến súa gọi con gái là thiên thần nhỏ.
Đang cười, trong đám ảnh đại diện thích bài viết, lại xuất hiện thêm một ảnh.
Ảnh đại diện màu xanh đậm rất quen thuộc.
Giống như linh cảm, trong khoảnh khắc nhìn thấy nó, Triệu Hựu Cẩm không cười nổi nữa.
Quả nhiên.
Ê ê, tối rồi mà vai ngứa quá, chắc là sắp mọc cánh nhỏ rồi:3?
Hai giây sau, cùng với lượt thích, là một bình luận mới.
Eason: Cũng có thể là do chưa tắm, bẩn.
Triệu Hựu Cẩm: …
Mặt không cảm xúc tắt điện thoại, cô đá bay con thú nhồi bông ở mép giường.
Biết ngay là anh ta không có ý tốt, miệng chó không thể nào nhả ra ngà voi được.
Vốn dĩ cô không định trả lời anh ta, nhưng mà mỗi lần cô bị chơi khăm, đều có thể cảm nhận được sự vui vẻ từ tận đáy lòng của anh ta, Triệu Hựu Cẩm cảm thấy không thể nào để anh ta vui vẻ mãi được.
Vì vậy, cô lại cầm điện thoại lên.
Tiểu Triệu hôm nay cũng rất cố gắng: Sao anh biết em chưa tắm? Chẳng lẽ anh đã nhìn thấy?
Đối phương trả lời rất nhanh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!