Đang là giờ cao điểm tan tầm, xe cộ đông đúc, di chuyển chậm chạp.
Triệu Hựu Cẩm vẫn còn hơi hoang mang, rõ ràng là đàn em đi theo chạy vặt cho Phó tổng, sao lại đột nhiên biến thành đại ca.
Cô không nhịn được mà quan sát người bên cạnh.
Anh ta có đôi mắt sáng, mắt hai mí nông biến mất ở đuôi mắt.
Nếu như trong mắt anh ta không phải lúc nào cũng trống rỗng, vô cảm, thì đây chắc chắn là đôi mắt rất thu hút.
Tóm lại, nhìn nghiêng cũng rất đẹp trai.
Triệu Hựu Cẩm thở dài, nhớ đến câu nói mà cô đã nói với Chu Vỹ, nói rằng Trần Dịch Hành đứng bên cạnh Vu Vãn Chiếu, khiến cho Phó tổng giống như người chạy vặt.
Nghĩ như vậy, thật ra thị lực của cô rất tốt, có lẽ có vấn đề chính là đầu óc.
Cô nhìn đủ chưa? Người đang lái xe đột nhiên hỏi.
Triệu Hựu Cẩm lập tức thu hồi ánh mắt, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Trần Dịch Hành liếc nhìn cô:
"Cô có ý kiến gì về ngoại hình của tôi?"
Bị người ta lén lút quan sát cả quãng đường, cô còn vừa nhìn, vừa thở dài, người không biết còn tưởng anh ta xấu xí đến mức nào.
Triệu Hựu Cẩm vội vàng nói:
"Không dám, không dám ạ."
"Vậy thì cô thở dài cái gì?"
"Chỉ là cảm thán một chút, ông trời mở cho anh một cánh cửa, quả nhiên sẽ tiện tay đóng một cánh cửa sổ."
?
Trần Dịch Hành nhìn cô với ánh mắt muốn nghe chi tiết:
"Đóng cánh cửa sổ nào của tôi?"
"Có những người rất xấu, nhưng mà rất dịu dàng. Có những người rất đẹp trai, nhưng mà tính cách tồi tệ…" Nói được một nửa, xe dừng lại ở ngã tư đèn đỏ, Triệu Hựu Cẩm chú ý đến việc người có tính cách tồi tệ kia đang chậm rãi nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào cô, nên cô nhanh chóng bổ sung thêm một câu,
"Nhưng mà trên đời này còn có loại người thứ ba, cửa sổ, cửa ra vào đều mở toang."
"Người đẹp, tâm địa tốt."
Ví dụ như anh.
Đôi mắt tròn xoe đen láy, sáng ngời, trong sự lấy lòng lại ẩn chứa một chút không cam lòng.
Ngoài miệng thì khen ngợi, nhưng mà ánh mắt lại như đang nói: Tin tôi, anh là đồ ngốc.
Trần Dịch Hành nhìn cô một lúc, thu hồi ánh mắt, bình tĩnh nói:
"Khả năng sinh tồn không tệ, chỉ là kỹ năng diễn xuất quá kém."
…
Tia nắng cuối cùng của hoàng hôn cũng biến mất ở đường chân trời, màn đêm màu xanh đen bao phủ lấy ban ngày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!