Thông tin truyện
Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn
-- Văn án:
- Khói ung dung bốc ra từ gỗ đàn hương, trong căn phòng tràn ngập hương thơm ngào ngạt, cực kỳ dễ ngửi.
Ánh nắng xuyên thấu qua chiếc cửa gỗ được khắc lấy hoa văn màu đỏ rực. Từng tia nắng ánh kim xuyên qua nó, rơi nhẹ lên bàn sách cũ kỹ.
Trên mặt bàn, văn phòng tứ bảo* được xếp đặt chỉnh tề.
Tứ bảo của văn phòng bao gồm: Bút, mực, giấy, nghiên.
Mở tờ giấy tuyên ra, vết mực ở bên trên nghiên mực còn chưa có khô, bút lông được nâng lên, ngòi bút rủ xuống đất, to to nhỏ nhỏ sắp thành hàng, vậy là bên trên ngọc ấn được khắc lấy chữ "Phiên", rất giống nơi ở của một môn đệ thư hương.
Thả lòng cơ thể của mình ở bên trên chiếc giường gỗ được khắc hoa văn trên đó, một bóng người chật vật vươn mình lên, uỵch uỵch nửa ngày trời, hắn mới chật vật dùng hai tay để chống đỡ thân thể mình.
Lục Phiên quay đầu lại, thuận tiện nhìn về phía bên ngoài, cái phong cách trang trí giống như thời cổ đại này, khiến cho hắn hít mạnh một hơi.
Mẹ nó, đây là đâu thế này?
Đối với một người đã tốt nghiệp đại học, tìm được một cái việc làm, ngày nào ngày náy tăng ca đến rạng sáng ba bốn giờ, làm việc hơn một năm, làm hai năm Lập trình viên như hắn, thì ở trong sinh hoạt hằng ngày chỉ có máy tính và máy tính mà thôi, không thể nào sở hữu những thứ cực kỳ ngầu như là văn phòng tứ bảo.
Hắn còn nhớ rõ, vì một đơn đặt hàng của một khách hàng lớn, hắn đã làm việc không ngừng nghỉ, trong lúc đang làm việc, tự nhiên ngực hắn có cảm giác tê rần lên, sau đó mất đi ý thức của mình.
Khi mở mắt ra thì đã phát hiện mình đang ở một căn phòng hoàn toàn xa lạ này.
Lục Phiên muốn xuống giường nhìn quan sát một chút, nhưng vừa mới động một tý đã phát hiện nửa thân dưới không có tý cảm giác nào cả, ngay lập tức, thân thể mất cân bằng, cả người bị té ngã xuống dưới mặt đất, gây nên một tiếng động cực lớn.
“Công tử!”
Cửa gỗ được khắc hoa văn đỏ rực bị đẩy ra.
Một vài vị tỳ nữ nườm nượp đi vào, như thể đã làm việc này rất nhiều lần rồi, họ vịn Lục Phiên lại.
Một âm thanh vang lên, đó là âm thanh của bánh xe gỗ đang di chuyển, một vị tỳ nữ đi đến góc hẻo lánh trong căn phòng, đẩy một chiếc chiếc xe lăn đẹp đẽ được làm bằng gỗ lại, hai người còn lại thì nâng Lục Phiên - người vốn dĩ vẫn đang còn trong trạng thái mê mang lên, đặt hắn xuống xe lăn.
- Khói ung dung bốc ra từ gỗ đàn hương, trong căn phòng tràn ngập hương thơm ngào ngạt, cực kỳ dễ ngửi.
Ánh nắng xuyên thấu qua chiếc cửa gỗ được khắc lấy hoa văn màu đỏ rực. Từng tia nắng ánh kim xuyên qua nó, rơi nhẹ lên bàn sách cũ kỹ.
Trên mặt bàn, văn phòng tứ bảo* được xếp đặt chỉnh tề.
Tứ bảo của văn phòng bao gồm: Bút, mực, giấy, nghiên.
Mở tờ giấy tuyên ra, vết mực ở bên trên nghiên mực còn chưa có khô, bút lông được nâng lên, ngòi bút rủ xuống đất, to to nhỏ nhỏ sắp thành hàng, vậy là bên trên ngọc ấn được khắc lấy chữ "Phiên", rất giống nơi ở của một môn đệ thư hương.
Thả lòng cơ thể của mình ở bên trên chiếc giường gỗ được khắc hoa văn trên đó, một bóng người chật vật vươn mình lên, uỵch uỵch nửa ngày trời, hắn mới chật vật dùng hai tay để chống đỡ thân thể mình.
Lục Phiên quay đầu lại, thuận tiện nhìn về phía bên ngoài, cái phong cách trang trí giống như thời cổ đại này, khiến cho hắn hít mạnh một hơi.
Mẹ nó, đây là đâu thế này?
Đối với một người đã tốt nghiệp đại học, tìm được một cái việc làm, ngày nào ngày náy tăng ca đến rạng sáng ba bốn giờ, làm việc hơn một năm, làm hai năm Lập trình viên như hắn, thì ở trong sinh hoạt hằng ngày chỉ có máy tính và máy tính mà thôi, không thể nào sở hữu những thứ cực kỳ ngầu như là văn phòng tứ bảo.
Hắn còn nhớ rõ, vì một đơn đặt hàng của một khách hàng lớn, hắn đã làm việc không ngừng nghỉ, trong lúc đang làm việc, tự nhiên ngực hắn có cảm giác tê rần lên, sau đó mất đi ý thức của mình.
Khi mở mắt ra thì đã phát hiện mình đang ở một căn phòng hoàn toàn xa lạ này.
Lục Phiên muốn xuống giường nhìn quan sát một chút, nhưng vừa mới động một tý đã phát hiện nửa thân dưới không có tý cảm giác nào cả, ngay lập tức, thân thể mất cân bằng, cả người bị té ngã xuống dưới mặt đất, gây nên một tiếng động cực lớn.
“Công tử!”
Cửa gỗ được khắc hoa văn đỏ rực bị đẩy ra.
Một vài vị tỳ nữ nườm nượp đi vào, như thể đã làm việc này rất nhiều lần rồi, họ vịn Lục Phiên lại.
Một âm thanh vang lên, đó là âm thanh của bánh xe gỗ đang di chuyển, một vị tỳ nữ đi đến góc hẻo lánh trong căn phòng, đẩy một chiếc chiếc xe lăn đẹp đẽ được làm bằng gỗ lại, hai người còn lại thì nâng Lục Phiên - người vốn dĩ vẫn đang còn trong trạng thái mê mang lên, đặt hắn xuống xe lăn.
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Một cước phong tình kia
- Chương 2: Truyền tải linh khí
- Chương 3: Tiên nhân quán đỉnh
- Chương 4: Tất cả đều nằm trong kế hoạch của ta...cái rắm
- Chương 5: Tính tình ta khá tốt
- Chương 6: Tông Sư làm nô tỳ
- Chương 7: Đừng sợ, có công tử làm chỗ dựa cho ngươi
- Chương 8: Khí Đan Cảnh tu sĩ
- Chương 9: Xong Chuyện Phất Áo Ra Đi
- Chương 10: Đừng bay bổng nữa, thành thật mà đứng dưới đất làm người đi!
- Chương 11: Truyền Đạo đài
- Chương 12: Sáu Đại Tiên giả thần giả quỷ
- Chương 13: Ta tới, cho nên có Tiên
- Chương 14: Thế gian này.... Thật sự có tiên nhân!?
- Chương 15: Quân nhân chúng ta, không tin thần phật
- Chương 16: Ta, Nghê Ngọc, muốn tu tiên!
- Chương 17: Người ta muốn... Là ngươi
- Chương 18: Đạo tông thứ chín
- Chương 19: Linh áp của người tu hành
- Chương 20: Hắn, lừa luôn cả trời!
- Chương 21: Làm xa phu của ta trước cái đã
- Chương 22: Đêm nay có chút yên tĩnh
- Chương 23: Tìm một nơi phong cảnh nên thơ
- Chương 24: Người này là một kẻ phi thường
- Chương 25: Đột phá! Luyện khí tầng 2!
- Chương 26: Khô huyết hồi phục, Lục hưởng Tông sư
- Chương 27: Đảo Hồ Tâm, Lão Nhiếp thử đao
- Chương 28: Giẫm lên thi thể Lục Bình An
- Chương 29: Cười nho sĩ, lão Nhiếp ngự đao
- Chương 30: Chém hai mươi đao, đi hai mươi quân
- Chương 31: Xuất hiện rồi! Linh áp của công tử
- Chương 32: Hạt giống hoa cúc làm khô héo một nửa đảo hoa đào!
- Chương 33: Thế lực siêu thoát... Bạch Ngọc Kinh
- Chương 34: Công tử thế vô song
- Chương 35: Không thể chịu nổi nửa điểm ủy khuất
- Chương 36: Vậy…giết hết đi
- Chương 37: Máu tươi phun trào, nhuộm đỏ mười dặm trường nhai
- Chương 38: Ông Sư kiếm khách. . . Lại chạy trốn
- Chương 39: Gõ kiếm nhập thành, giãy dụa lần cuối
- Chương 40: Đây cũng xứng được gọi là Phi Kiếm thuật sao?
- Chương 41: Nếu có thể chịu nổi ba nước cờ của ta
- Chương 42: Thế giới bên ngoài nguy hiểm như vậy sao
- Chương 43: Tính toán tánh mạng của Lục thiếu chủ
- Chương 44: Khi nào Quốc sư đến, khi đó hắn mới được thả ra
- Chương 45: Khi nào Quốc sư đến, khi đó hắn mới được thả ra
- Chương 46: Không có thành ý, lại dám cầu tiên đạo?
- Chương 47: Kỳ phổ, Dịch Thiên
- Chương 48: Vương triều vì ngươi mà tồn tại
- Chương 49: Lão tẩu trên hồ, quốc sư cự tuyệt đào hành
- Chương 50: Linh cúc nở rộ, trời đất có linh khí