Trời đã về khuya, trong phòng tối đen như mực.
Ánh nến chập chờn lay động, hắt bóng hai người lên bức tường phía sau.
Trong thứ ánh sáng mờ mờ ảo ảo ấy, ánh mắt của Chu Hành không kiềm chế được rơi xuống khuôn mặt của Trầm Nhứ.
Cô cúi đầu, hai tay chắp trước ngực, mắt nhắm nghiền, hàng mi dài đen nhánh tựa như cánh quạ khẽ rung nhẹ, trông vô cùng mê người.
Vài giây sau, Trầm Nhứ ước xong, mở mắt ra rồi thổi mạnh một hơi tắt ngọn nến.
Chu Hành cụp mắt, nhờ ánh sáng mờ mờ từ ngoài cửa sổ rọi vào, anh chăm chú nhìn gương mặt cô: "Em ước gì thế?"
Trầm Nhứ đáp: "Không thể nói, nói ra sẽ không linh ứng nữa."
Chu Hành nhìn cô khẽ bật cười: "Em cũng mê tín ghê."
Nói rồi, anh cúi người đặt chiếc bánh kem lên bàn trà: "Anh đi bật đèn."
Trầm Nhứ gật đầu: "Vâng."
Khi quay lại, trong tay anh còn cầm thêm một túi quà nhỏ màu trắng.
Chu Hành đứng cạnh ghế sofa, đưa món đồ trên tay cho Trầm Nhứ: "Quà sinh nhật của em."
Thấy vậy, Trầm Nhứ thoáng ngẩn người, có chút bất ngờ. Cô ngẩng đầu nhìn anh: "Còn có… quà sinh nhật nữa à?"
Chu Hành gật đầu một cái: "Lúc về tiện ghé qua cửa hàng mua đại thôi, em xem có thích không."
Khóe môi Trầm Nhứ nhẹ nhàng cong lên: "Cảm ơn anh."
Dù là mua đại hay không, chỉ cần là quà sinh nhật do Chu Hành tặng, cô đã thấy rất vui rồi.
Nói rồi, cô đưa tay nhận lấy túi quà.
Mặc dù trong lòng tràn đầy niềm vui nhưng cô vẫn âm thầm mong là món quà này không quá đắt, nếu không cô sẽ không biết phải đáp lại thế nào cho phải.
Cô cúi đầu, lấy món quà bên trong túi ra.
Là một chiếc hộp nhung vuông vức nhỏ nhắn, không hề có logo gì, nhưng nhìn qua rất tinh xảo, cầm trong tay cũng có trọng lượng nhất định.
Cô cẩn thận mở ra.
Bên trong là một chiếc vòng tay hình cỏ bốn lá, chất liệu từ xà cừ trắng, chế tác vô cùng tinh xảo.
Dưới ánh đèn ấm áp, cả chiếc vòng toát lên vẻ sang trọng và tinh tế.
"Em thích không?"
Hàng mi Trầm Nhứ khẽ rung, cô gật đầu, nói thật lòng: "Khá thích."
Thật ra cô rất muốn hỏi giá trị của chiếc vòng tay này. Trên bao bì không có bất kỳ logo nào, chắc là đã bị Chu Hành tháo ra rồi. Trước đây lúc chọn quà sinh nhật cho Khúc Thanh Lê, cô từng thấy mấy kiểu tương tự, giá phải đến năm con số.
Nhưng trong bầu không khí lúc này mà hỏi giá thì thật sự quá phá hỏng cảm xúc, thế nên cô đành nhịn.
"Thích là được rồi."
Chu Hành giọng nhàn nhạt, khẽ nâng cằm chỉ về phía bàn: "Nếm thử bánh kem đi, sinh nhật thì cũng nên có nghi thức một chút."
Trầm Nhứ mím môi: "Vậy để em cắt bánh nhé."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!