Tối hôm đó, Chu Hành đến đón Trầm Nhứ tan làm như thường lệ.
Vừa lên xe, anh đã lập tức nhận ra có điều gì đó không đúng.
Tuy giữa hai người vẫn chưa chính thức xác định mối quan hệ nhưng Chu Hành cảm nhận rõ thái độ của Trầm Nhứ gần đây đã dần mềm mại hơn, không còn lạnh nhạt như trước nữa, thậm chí đôi khi còn có thể cùng anh trò chuyện dăm ba câu trên đường về.
Quan trọng nhất là—
Mấy lần trước mỗi khi Trầm Nhứ đi đến, anh đều có thể thấy trong mắt cô ánh lên vài phần ý cười, nhưng hôm nay thì không.
Từ lúc bước ra khỏi tòa nhà công ty, ánh mắt Trầm Nhứ vẫn luôn cúi thấp, thần sắc hơi hoảng hốt, như đang có điều gì suy nghĩ trong lòng.
Trong mắt cô chẳng còn nụ cười quen thuộc hằng ngày, thay vào đó là sự lảng tránh khi phải chạm mắt với anh.
Xe đi được nửa đường, Chu Hành như thường lệ mở miệng hỏi vu vơ: "Hôm nay em bận lắm à?"
Trong không gian im lặng suốt chặng đường, giọng nói quen thuộc của anh đột ngột vang lên.
Phải mất hai giây Trầm Nhứ mới phản ứng lại, khẽ gật đầu: "Ừm, cuối năm rồi, có hơi bận, mai chắc em phải tăng ca."
Nghe vậy, tảng đá đè nặng trong lòng Chu Hành mới từ từ rơi xuống. Anh nghĩ, chắc là hôm nay Trầm Nhứ vì quá bận, quá mệt nên muốn nghỉ ngơi đôi chút.
Anh gật đầu: "Được, vậy mai anh qua trễ một chút."
Trầm Nhứ ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt dừng lại nơi gò má nghiêng của anh, chăm chú nhìn vài giây, như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ mấp máy môi, không thể thốt nên lời.
Xuống xe, Trầm Nhứ cũng cứ thế im lặng đi về nhà, đầu óc mông lung, thậm chí đến cả việc có chào tạm biệt Chu Hành hay không cô cũng chẳng nhớ nổi.
Đêm đến, Trầm Nhứ trằn trọc mãi không ngủ được. Trong đầu cô cứ hiện lên lời hứa chắc nịch của sáu năm về trước, cùng ánh mắt chạm nhau hôm nay ở cửa phòng họp với Chu Kim Hoa.
Càng không kìm được mà nhớ đến những điều tốt đẹp Chu Hành từng dành cho mình, rồi những ký ức tồi tệ trong quá khứ lại càng như những cái tát tát thẳng vào mặt cô.
Như đang không ngừng nhắc nhở cô rằng, chính cô là người đã từ bỏ đoạn tình cảm ấy trước, nhắc nhở cô hãy tự nhìn lại bản thân—liệu có xứng đáng hay không…
Cô vẫn còn nhớ rõ, trong căn phòng làm việc năm đó, người đàn ông trung niên mặc vest thẳng thớm ấy, với khí thế áp đảo và ánh mắt dò xét.
Ông ta lạnh lùng nói với cô rằng, cô và Chu Hành không phải người cùng đường, họ không hợp, bảo cô hãy rời khỏi Chu Hành, từ nay về sau đừng bao giờ gặp lại anh nữa…
Nếu không, ông ta sẽ không tiếp tục giúp đỡ họ nữa, bao gồm cả việc giải quyết rắc rối nghiêm trọng mà họ đã gây ra.
Thực ra sau khi trở về Lâm Giang, cô cũng từng nhờ người tìm hiểu hậu quả năm đó, cùng với tình hình của Tề Cảnh Duệ. Nhưng mọi thứ xảy ra năm ấy như thể chưa từng tồn tại, toàn bộ thông tin đều bị giấu kín đến mức không lọt một kẽ hở, người biết chuyện thì đều giữ kín như bưng, không tra ra nổi chút manh mối nào.
Chỉ nghe nói sau khi xuất viện, Tề Cảnh Duệ được đưa đến một viện dưỡng bệnh ở Singapore để điều trị, còn tình trạng cụ thể thì không ai hay biết.
Bố của Khúc Thanh Lê có giao thiệp rộng nên cô từng ngầm hỏi thăm qua cô ấy xem hiện giờ có nhân vật cấp cao nào mang họ Tề hay không và kết quả khiến cô hoàn toàn bất ngờ.
Khúc Thanh Lê nói với cô, cấp trên hiện giờ chỉ có một người họ Tề, là Tề Hoài Tự, hiện đang giữ chức vụ rất cao.
Nghĩ đến đây, đầu óc Trầm Nhứ dần trở nên tỉnh táo lại.
Có lẽ vì sau khi tái ngộ, Chu Hành từng bước tiếp cận cô, hoặc cũng có thể là vì buổi tiệc sinh nhật bất ngờ hôm đó, cùng với từng khoảnh khắc nhỏ bé mà anh dành cho khiến cô cảm nhận được tình yêu, khiến cô nhất thời mơ hồ, suýt nữa thì quên mất lời hứa năm xưa.
Năm ấy, Chu Kim Hoa từng nói với cô, Tề Hoài Tự không con không cái, còn Tề Cảnh Duệ – người bị Chu Hành đánh nhập viện – là cháu trai duy nhất của ông ta, nói là coi như con ruột cũng không sai.
Tuy cô không rõ năm đó Chu Kim Hoa đã xử lý chuyện này thế nào, nhưng với thế lực của nhà họ Tề, chắc chắn ông ta cũng đã phải tốn không ít công sức.
Hiện tại, con đường chính trị của Tề Hoài Tự đang lên như diều gặp gió, nếu mất đi sự che chở của Chu Kim Hoa…
Trầm Nhứ không dám tưởng tượng, nếu thật sự có một ngày như thế, Chu Hành sẽ phải đối mặt với điều gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!