Chương 5: Nụ hôn đầu tiên

- "Ta muốn đi dược vương cốc một chuyến." Tiêu Dung ném câu nói đầu tiên khi nhìn thấy Kế Diêu rồi rời khỏi Đào cư, vẻ mặt u ám.

Kế Diêu chưa kịp mở miệng, mắt thấy nàng ảm đạm im lặng rời đi, bóng dáng

có chút cô độc tiêu điểu. Nàng tựa hồ trong lòng có tâm sự, bình thường

rất ít cùng người ta lui tới, cũng hầu như không xuống núi.

Chờ nàng trở lại rồi nói sau. Kế Diêu nhìn theo nàng, Tiểu Từ bên cạnh không yên nói: "Ta cũng muốn đi."

Gió núi thổi nhanh, tiếng sấm qua đi, một hồi mưa xuân rơi xuống thấm đẫm

lên rừng núi xanh biếc, núi sông được rửa sạch, sắc xuân thêm tươi sáng.

Kế Diêu ở trong rừng đào luyện nhuần nhuyễn ba mươi sáu thức lưu quang

kiếm pháp, trong lòng cấp bách, kiếm của hắn gần đây càng lúc càng

nhanh, nhanh tựa hồ mỗi chiêu thức đều không tùy tâm, tựa hồ kiếm có

sinh mệnh. Ý nghĩ muốn tìm người luận bàn dần thôi thúc như một ngọn

lửa, ngày đêm đốt cháy hắn.

– "Kế Diêu, ngươi giúp ta một việc!" Tiểu Từ đứng bên một gốc đào thản nhiên cười. "Mặt tựa hoa đào tôn thêm hồng", câu này đột nhiên thoáng qua trong đầu hắn.

Kế Diêu thu kiếm, đi đến trước mặt nàng.

Nàng chỉ vào một thùng nước đen trong bếp: "Giúp ta khiêng vào trong phòng."

Kế Diêu ân một tiếng, lại hỏi: "Sư phụ đi rồi, ngươi vẫn phải ngâm nước?"

– "Sư phụ nói thân thể ta không tốt."

Kế Diêu nghẹn họng. Nàng ở trước mặt di nương nhu thuận nghe lời, nhưng là ở trước mặt hắn có khi đùa giỡn đã thành quen, hắn cũng không biết vì

sao.

Buông thùng gỗ, hắn xoay người rời đi, thiếu chút nữa đâm

vào nàng. Nàng đã cởi đi áo ngoài, chỉ còn nhất kiện quần áo bên trong,

áo lụa mềm mại bị gió đêm thổi tung liền dán chặt lên người nàng, đường

cong cơ thể dưới lớp vải như ẩn như hiện.

Kế Diêu bên tai nóng

lên, ánh mắt không biết nên đặt ở đâu, nàng lại hết lần này đến lần khác chắn lối đi của hắn. Thật là một dã a đầu ngây thơ không biết gì, Kế

Diêu không hiểu sao có chút buồn bực, lại không thể mở miệng nói rõ,

trước mặt nam nhân không được cởi ngoại sam, dù cho người nọ có là sư

huynh ngươi.

Hai ba khắc sau, Kế Diêu rốt cuộc kiềm chế không được hỏi Tiểu Từ:

– "Sư phụ nói nàng khi nào thì trở về?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!