Hôm sau Tiểu Từ rốt cuộc gặp được "Cửu ngưỡng đại danh" Tiểu Chu.
Hắn hấp tấp theo phía sau Vân Trường An đi vào, một tay kéo Kế Diêu ôm vào
ngực, sau đó ở trên mặt đất nhảy loi choi hai cái lúc này mới buông ra.
Tiểu Từ nghẹn họng nhìn trân trối, ấn tượng đầu tiên đối với Tiểu Chu đó là, người này nhất định có họ với loài khỉ. Không nghĩ tới một người trầm
ổn chín chắn như Kế Diêu lại có bằng hữu tốt nhất là một nhân vật như
vậy, Tiểu Từ âm thầm cảm thấy kỳ lạ, cùng những suy nghĩ trước kia của
mình đúng là hoàn toàn trái ngược.
Kế Diêu cười đấm một quyền vào vai hắn, chỉ vào Tiểu Từ nói: "Đây là, Tiểu Từ."
Tiểu Từ đối Tiểu Chu ngọt ngào cười, trong bụng mừng thầm Kế Diêu lúc này không giới thiệu mình là sư muội của hắn.
Cười như xuân thúc giục phù dung!
Tiểu Chu choáng váng! Nguyên lai còn có cô nương cười rộ lên xinh đẹp như
vậy! Dường như bầu không khí xung quanh đều bị lây nhiễm bởi niềm vui
của nàng. Hắn có chút hối hận một đường bôn ba, hình tượng tổn hao đi
nhiều, không thể trước mỹ nữ lưu lại hình ảnh đẹp nhất trong lần gặp đầu tiên.
Hắn chỉnh chỉnh quần áo, sờ sờ hàng lông mày rậm rịt như
bàn chải của mình, đối Tiểu Từ dõng dạc nói: "Ta là Tiểu Chu, trong
giang hồ xưng hiệu là Song Chu đại hiệp. Chính là suy nghĩ chu đáo, làm
việc chu toàn."
Tiểu Từ nhịn cười, khâm phục liếc hắn một cái, sau đó ánh mắt quét về phía Kế Diêu, muốn chứng thực!
Kế Diêu khóe miệng giật giật, cười nói: "Danh hiệu trong giang hồ?"
Tiểu Chu cười hắc hắc, đỡ trán: "Tự xưng tự xưng. Kế Diêu tiểu tử ngươi
trước mặt mỹ nữ sao không chừa chút mặt mũi cho huynh đệ chứ?"
Kế Diêu cẩn thận chỉ điểm: "Đã rất để mặt mũi cho ngươi rồi, chuyện của ngươi, trước khi trời tối cũng nói không xong."
Tiểu Chu liếc mắt cười cười. Sau đó móc ra một phong thư đưa cho Kế Diêu. Kế Diêu tiếp nhận, nhìn nội dung, vẻ mặt ngưng trọng. Tiểu Từ muốn hỏi,
nhưng ngại trước mặt Tiểu Chu, cũng chỉ đành kìm nén.
– "Tiểu Từ, ngươi ra cổng xem Thư Thư, ta và Tiểu Chu có chuyện cần nói."
Tiểu Từ đang muốn bất mãn, Kế Diêu cầm lấy một quyển sách, lắc qua lắc lại.
Tiểu Từ hiểu được, Thư Thư ăn xong điểm tâm còn chưa đi, Kế Diêu và Tiểu Chu muốn nói chuyện tám chín phần là có liên qua đến bảo tàng. Nàng cầm sách, đến hành lang ngồi xuống.
Kế Diêu đóng cửa. Tiểu Từ trên
hành lang hơi hơi nheo mắt. Ánh nắng mặt trời làm chói mắt nàng, gió
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!