Chương 44: (Vô Đề)

Khương Tú Nhuận vốn tưởng rằng sau khi bị phạt quỳ ở thư phòng, chuyện hiến vũ trên đại điện cứ như vậy cho qua.

Không ngờ ngày hôm sau, lúc sáng sớm nàng muốn tới thư viện, thị vệ kia vẫn nghiêm mặt nói những lời như hôm qua. Bất đắc dĩ, Khương Tú Nhuận chỉ có thể lại đi tìm Thái tử.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Phượng Ly Ngô vừa mới mặc áo khoác chuẩn bị vào triều, thấy Khương Tú Nhuận tới cũng không ngẩng đầu lên nói: "Mấy ngày nay ngươi mệt nhọc như vậy, ở trong phủ nghỉ ngơi đi... Thiếu phó có tư chất thông minh, nghỉ học mấy ngày cũng không sao đâu."

Đám học trò trong thư viện mỗi ngày dày công khổ luyện, học hành không ngừng nghỉ, nghỉ học mấy ngày sao có thể theo kịp?

Sau khi trở về, Khương Tú Nhuận không còn ý nghĩ chạy trốn nữa, lòng hiếu học của nàng cũng hiếm khi bị khơi dậy. Đi theo Mộc Phong tiên sinh học tập, trước mắt nàng bất giác mở ra vùng trời mới.

Kiếp trước nàng luôn đấu đá tranh danh giành lợi ích, lừa người gạt ta, kiếp này được lắng nghe tiếng đọc sách oang oang, cảm thụ triết lý của thánh nhân là cơ hội hiếm mà có được.

Thế là nàng khéo léo bày tỏ rằng thân thể của mình không có gì đáng ngại, nếu như không đi học và làm bài tập sẽ khó theo kịp, Thái tử cũng thông cảm gật đầu.

Hắn quay người nói với thị vệ bên cạnh: "Đi, tìm tiên sinh quản lý thư viện lấy giáo trình mấy ngày nay tới đây, thiếu phó sợ không làm bài tập không theo kịp bài học, sau khi cô lên triều xong thì sẽ tự mình bổ túc cho thiếu phó."

Lần này Khương Tú Nhuận không còn gì có thể nói nữa. Một ngày Thái tử có trăm ngàn công việc, lại còn giúp nàng ôn tập, nếu như nàng còn kén cá chọn canh thì lương tâm nàng đặt đâu?

Sau khi Thái tử lên triều trở về, quả nhiên gọi nàng vào thư phòng bắt đầu giúp nàng ôn tập.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thật ra nói một cách công bằng, Thái tử giảng bài không kém gì tiên sinh trong thư viện. Nếu nói vui tai vui mắt, thanh niên mười chín tuổi dung mạo như hoa so với lão tiên sinh râu tóc bạc trắng thật sự đẹp mắt hơn.

Thế nhưng cho dù tiên sinh tuấn mỹ... Cũng không thể gần gũi dạy học nha!

Khương Tú Nhuận tựa vào trước bàn, phía sau bị Phượng Ly Ngô nhốt trong cánh tay dài, nằm gọn trong lòng hắn, nàng không thể tức giận bởi vì Thái tử đang sửa lại tư thế cầm bút cho nàng.

"Cầm bút như vậy, sức lực bỏ ra không đều, chữ viết sẽ rất khó coi." Sau khi nói xong câu này, Thái tử bèn uốn nắn tư thế của nàng.

Tuy rằng là mùa đông, sau lưng có lồng ngực rộng lớn ấm áp nhưng trong lòng Khương Tú Nhuận vẫn có cảm giác khó chịu cứng ngắc khó nói.

Mấy lần nàng thử tránh xa lồng ngực Phượng Ly Ngô, thế nhưng chẳng biết người sau lưng vô tình hay cố ý, lại tiếp tục dính vào.

Trừ phi nàng xoay người đẩy hắn ra, bằng không không thể thoát được.

Khương Tú Nhuận có hơi nhịn không được nữa, chỉ có thể quay đầu nói với Thái tử: "Điện hạ, người ở gần như vậy, coi chừng nóng đấy..."

Phượng Ly Ngô hơi cúi đầu, kề sát chóp mũi của nàng nói: "Thiếu phó thấy nóng sao? Nhưng trước đó cô đi qua thấy ngươi ở trong thư viện cũng kề sát bạn học như vậy mà."

Điện hạ nói vậy, Khương Tú Nhuận cũng nhớ kỹ lại, là trước khi nàng bỏ trốn, Đậu Tư Võ sợ bị tiên sinh quở mắng ở trước mặt người khác, tìm nàng nhờ kiểm tra bài tập của mình.

Chỉ là chữ của Đậu tiểu anh hùng thật sự là khó đọc, Khương Tú Nhuận nhìn nửa ngày, cũng không nhìn ra mấy nét lưa thưa nghiêng ngả là chữ gì?

Nàng chỉ có thể hỏi Đậu Tư Võ, kết quả hắn rướn cổ cùng Khương Tú Nhuận nhìn chữ của mình, cũng không nhận ra bản thân viết cái gì.

Đúng lúc này, điện hạ tới thư viện đón nàng, bắt được dáng vẻ hai người chụm đầu một chỗ nhìn thẻ tre.

Chỉ có điều, lòng dạ Đậu Tư Võ đơn thuần, vui buồn lộ rõ trên mặt, trong lòng Khương Tú Nhuận cũng cho rằng hắn là học đệ nên cùng nhau nghiêm túc cầu học, không có nửa phần tình cảm nam nữ.

Thái tử tuy rằng chỉ mới có mười chín nhưng khí chất toàn thân hắn khiến người ta không thể nhận nhầm là thiếu niên chất phác được. Khương Tú Nhuận cũng thật sự không có cách nào xem điện hạ là đệ đệ vô hại hiền lành.

Nếu không phải tỷ đệ, kề sát bên nhau tất nhiên nàng khó chịu trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!