Chương 43: (Vô Đề)

Khương Tú Nhuận chẳng hề biết có người oán thầm nàng tới từ ổ hồ ly, lòng của nàng bây giờ như rơi vào hầm băng.

Nếu Thái tử nghi ngờ liếc nàng vài lần, trong lòng nàng sẽ có sức mạnh hơn, thế nhưng Phượng Ly Ngô bình thường như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chẳng lẽ... Hắn cho rằng người mới nhảy múa là người thế thân mà thuộc hạ tìm đến sao?

Mãi đến khi tiệc rượu kết thúc, Khương Tú Nhuận vẫn luôn lo sợ bất an. Nàng phân phó phu xe đưa ca ca Khương Chi trở về phủ trước, sau đó mới quay về phủ Thái tử.

Bởi vì lúc này Phượng Ly Ngô vẫn còn ở trong cung nói chuyện với Hoàng hậu nương nương, cho nên Khương Tú Nhuận cho dù trở về phủ Thái tử cũng vẫn như ngồi chờ trên đống lửa.

Chỉ có điều bởi vì uống quá nhiều rượu trong bữa tiệc, tuy rằng nàng cố lấy lại tỉnh táo để chờ Thái tử trở về vặn hỏi nhưng không bao lâu đã cảm thấy mí trên mí dưới dính lấy nhau, vậy mà ngủ gật lúc nào cũng không hay.

Chờ Khương Tú Nhuận mơ màng mở đôi mắt ngái ngủ ra, nhìn qua cửa sổ, phát hiện bên ngoài đã tối sầm. Khương Tú Nhuận bảo Thiển nhi đi dò hỏi mới biết Thái tử đã về phủ.

Khương Tú Nhuận hơi kinh ngạc vì Thái tử không tìm nàng tra hỏi, chẳng lẽ thật sự có mắt như mù hay sao?

Có niềm vui bất ngờ, cuối cùng Khương Tú Nhuận cũng nhẹ nhõm trong lòng, lập tức cảm thấy trong bụng trống rỗng. Dẫu sao từ lúc tham gia cung yến tới giờ, trong lòng nàng có chuyện phải lo nghĩ, sau khi múa quân khúc xong, tuy rằng uống rượu nhưng một hạt gạo cũng chưa ăn vào.

Thế là sau khi nàng ngủ một giấc, lại thèm ăn, nàng liền bảo Thiển nhi đi xuống bếp tìm mấy món ngon miệng.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chỉ chốc lát, Thiển nhi bưng canh thịt và bánh rán đầu bếp nữ vừa nấu buổi tối. Xé đôi chiếc bánh rán ra, còn có nhân đậu đỏ xay nhồi thịt, Khương Tú Nhuận ăn một hơi hai cái rồi lại đi vào giấc mộng tìm Chu Công.

Không phải nàng to gan, thật sự là hôm nay ứng phó nhiều chuyện quá nhọc lòng. Có lẽ tối nay Thái tử cũng mệt mỏi, không tìm nàng tra hỏi cũng tốt, bằng không thì cả ngày ở trong tình thế nước sôi lửa bỏng, thật sự quá sức chịu đựng của nàng rồi, cho nàng ngủ một giấc ngon, khi ở trước mặt Phượng Ly Ngô nàng mới có thể chống đỡ được.

Giấc ngủ này, một đêm không mộng mị.

Sáng ngày hôm sau, dựa theo quy củ, sau khi rửa mặt xong Khương Tú Nhuận phải đi thỉnh an Thái tử, hầu hạ Thái tử dùng bữa sáng rồi theo Thái tử ra ngoài.

Lúc đi ngang qua thư viện, Thái tử sẽ thả nàng xuống cho nàng lên lớp buổi sáng, còn Thái tử tiếp tục đi vào cung lên triều.

Tuy rằng khoảng thời gian nàng bỏ trốn làm rối loạn công việc và nghỉ ngơi của Thái tử, nhưng sau khi về phủ, vẫn có thể giống như trước kia... Thái tử là người có quy tắc, thường ngày thật sự không thích thay đổi.

Thế nhưng hôm nay, lúc Khương Tú Nhuận chải tóc xong, ăn mặc chỉnh tề tới thỉnh an Thái tử, thị vệ lại nói Thái tử rời phủ vào triều từ sớm rồi.

Khương Tú Nhuận sững sờ, nhưng không cảm thấy Thái tử cố ý né tránh mình, có khả năng là trong triều có công việc gấp, cần Thái tử nhanh chóng xử lý.

Thế nhưng lúc nàng chuẩn bị xe ngựa rời phủ tới thư viện, lại có thị vệ ngăn cản, nói Thái tử có lệnh, gần đây sức khỏe của thiếu phó không tốt, cần ở trong phủ tĩnh dưỡng.

Chân mày Khương Tú Nhuận nhíu chặt lại, nàng sao không biết thân thể mình ốm yếu?

Nhưng Thái tử có lệnh, cho dù nàng thật sự khát khao cầu học cũng phải nhịn, tất nhiên ngoan ngoãn ở lại trong phủ.

Chỉ có điều bởi vậy, Khương Tú Nhuận cũng coi như chắc chắn. Chuyện nàng thay thế muội muội Khương Tú Dao hiến vũ trong cung, quả nhiên đã chọc giận Thái tử.

Vì vậy nàng ngoan ngoãn ở trong phủ chờ Thái tử về.

Hôm nay Thái tử vẫn về muộn như cũ, thế nhưng cho dù mệt mỏi, Khương Tú Nhuận cũng không dám chợp mắt, cứ thế chờ tới giờ Hợi (9-11 giờ tối) Thái tử mới trở về phủ.

Nàng vội vàng chạy ra trước cửa đón hắn, cũng bước nhanh lên trước muốn nhận roi ngựa trong tay Thái tử.

Thế nhưng Phượng Ly Ngô không liếc nàng một cái, chỉ tiện tay giao cho gã sai vặt phía sau rồi sải bước dài lên hành lang về thư phòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!