Vào thời điểm này ở kiếp trước, các nước đang dấy lên gió tanh mưa máu trong giới vương hầu. Phần lớn những người gây ra chuyện này đều là những người còn trẻ. Cho nên nhìn thấy cảnh tượng một thiếu niên quần áo tươi sáng, xinh đẹp như thiếu nữ quả thật là đẹp mắt.
Chỉ vì tranh đoạt số thứ tự vào cung yết kiến Tề vương mà nhất thời bầu không khí trong các xe ngựa trước cửa dịch quán trở nên khẩn trương.
Tào Khê bởi vì là cháu gái của Vương hậu nên có được số thứ tự gần phía trước, sáng sớm đã mặc váy đuôi dài, rực rỡ xinh đẹp ngồi trong xe ngựa, đắc ý liếc xéo Điền Oánh xếp hàng trước cửa dịch trạm.
Một vương nữ Hàn Quốc thô bỉ cũng xứng diễu võ dương oai với nàng sao? Tiểu quan trong dịch quán đều đã được quan tùy tùng trong cung dặn dò phải hậu đãi nàng, vì vậy nàng bảo thị nữ của mình nhắn nhủ vài lời với lễ quan trong dịch quán. Lễ quan kia ngầm hiểu, xếp Điền Oánh xuống phía sau.
Điều này có nghĩa là có khả năng Điền Oánh phải chờ tới sau giờ ngọ mới có thể gặp Tề vương... Mà kiếp trước, Tào Cơ cũng "đối đãi" chu đáo với Khương Tú Nhuận như thế.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bởi vì vào cung cần tuân thủ lễ tiết, phòng ngừa lúc yết kiến bởi vì ăn đồ hỏng mà phát sinh chuyện bất nhã như đau bụng, đánh rắm hoặc nấc, những chất tử chất nữ bọn họ chỉ uống chút cháo loãng lót dạ vào buổi sáng, chờ tới sau khi triệu kiến xong mới dám ăn uống.
Cho nên những người sau giờ ngọ mới được Tề vương triệu kiến, không chỉ riêng buổi sáng phải chịu đói bụng vô ích, buổi trưa cũng không được ăn cơm, bị đói tới nỗi bụng dán vào lưng, không dễ chịu chút nào.
Kiếp trước, bởi vì Khương Tú Nhuận đắc tội Tào Cơ mà bị xếp cuối cùng, liên lụy ca ca bệnh nặng đi cùng cũng phải chịu đói cùng nàng.
Kiếp này tính tình nàng đã tự khiêm nhường hơn không ít, cho nên chỗ tốt liền xuất hiện, cũng là do hôm qua người lên tiếng phụ họa Điền Oánh rất nhiều nên đều bị Tào Cơ chơi xấu xếp ra sau.
Thế nên những người như huynh muội Khương thị tuy không dùng tiền bạc hối lộ lễ quan, lại là vương tử vương nữ nước yếu, nhưng lại được phát số sớm, có thể yết kiến trong buổi sáng.
Bởi vì Khương Chi kịp thời đổ mồ hôi, lúc sáng sớm, thân thể đã nhẹ nhàng hơn phân nửa, chứng bệnh phong hàn cũng không lộ ra rõ lắm. Nhưng vì muội muội to gan giả trang vương tử đi yết kiến Tề vương, trong lòng hắn vẫn lo sợ.
Thế nhưng Khương Tú Nhuận lại rất bình tĩnh... Nàng từng đi qua Quỷ Môn Quan một lần rồi, còn có gì phải sợ hãi? Nàng thân là muội muội nhưng phải bảo vệ ca ca, trong lòng càng trở nên kiên cường.
Hôm nay, nàng vẫn mặc lễ phục của ca ca. Bởi vì thân hình mảnh mai, lễ phục dài không vừa bả vai lắm, cho nên đêm qua nàng đã tháo gỡ một chiếc kẹp áo nhỏ của mình, nhồi bông vào bên trong đầu vai áo, lúc soi gương, ngược lại có chút dáng vẻ thiếu niên chân dài vai rộng.
Sau khi lên xe ngựa, nàng lấy ra gương soi nhỏ, chỉnh sửa lại lông mày, dùng bút than tô vẽ, lông mày xinh đẹp lập tức trở thành sâu róm tráng kiện.
Mẫu thân Khương Tú Nhuận chính là vương nữ của Tiên vương Ba Quốc. Tổ tiên Ba Quốc dựng nước từ Ba Tư xa xôi, tuy rằng trong dòng máu cũng có mấy đời Trung Nguyên, nhưng đường nét bề ngoài của con nối dõi mấy đời sau đều có di truyền vài đặc điểm đẹp đẽ của tổ tiên.
Giống như Khương Tú Nhuận vậy, mặc nữ trang vô cùng kiều diễm, mặc nam trang cũng mang theo khí khái hào hùng. Nhưng giờ hai lông mày sâu róm nằm trên trán làm cho người ta thấy ngũ quan không cân đối, hay có thể nói là gương mặt không được tự nhiên.
Khương Tú Nhuận cảm thấy rất hài lòng. Chờ nàng cải trang xong, xe ngựa sứ giả các nước khác cũng đã tới trước cửa cung điện Đại Tề.
Ngoại trừ những chất tử chất nữ đi yết kiến Tề vương trước, những người khác đều phải chờ ở trong đình.
Hôm nay Đại Tề quốc lực cường thịnh, chất nữ chất tử các nước cũng không dám tác oai tác quái. Các thiếu niên lần lượt đứng nghiêm xếp hàng.
Người đứng trước Khương Tú Nhuận là ca ca, người đứng sau là chất tử Lương Quốc, Lưu Bội. Trong lúc chờ nhàm chán, nàng vô ý quay đầu, phát hiện Lưu Bội đang nhìn nàng chằm chằm. Khương Tú Nhuận liếc hắn một cái, vẻ mặt hắn nhã nhặn cũng không né tránh ánh mắt nàng, chỉ là nhìn chằm chằm vào lông mày của nàng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Tú Nhuận lảng tránh ánh mắt hắn, quay đầu lại, cũng không hề nhìn xung quanh, chỉ một lòng chờ đợi Hoàng đế Đại Tề triệu kiến ca ca và nàng.
Sắp tới gần buổi trưa, rốt cuộc đến cũng tới phiên sứ giả Ba Quốc yết kiến.
Ba Quốc tuy rằng suy yếu, nhưng bởi vì lãnh thổ giáp Trung Nguyên và Tây Vực, nơi các thương nhân qua lại thông thương thường xuyên, cũng coi như giàu có và đông đúc. Bởi vì binh lực không đủ mạnh nên có nhu cầu cấp bách cần cường quốc bảo hộ, sau khi cùng Đại Tề kết minh, danh sách quà tặng mỗi lần nộp lên đều là kim quang lấp lánh, tiền bạc thơm phức.
Vậy nên Đoan Khánh đế của Đại Tề khi triệu kiến hai vị vương tử Ba Quốc, long nhan cũng có ba phần ý cười.
Có điều, chỉ mỉm cười một chút thôi, sau khi nghe tới Quốc quân Ba Quốc tự mình viết quốc thư, sắc mặt liền thay đổi.
Lúc thái giám đọc xong ngừng lại, mắt tất cả mọi người muốn nứt ra, dồn về phía công tử Tiểu Khương có ''dung mạo mỹ lệ'' kia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!