Chương 1: (Vô Đề)

Thành Lạc An phồn hoa là bá chủ đô thành Đại Tề, là nơi thịnh vượng mà người người hướng về.

Phần lớn người dân ở thị trấn thôn quê nhỏ và hẻo lánh ở bốn phía Đại Tề cả đời chưa từng tới nơi này.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tuy rằng không hiểu biết, bọn họ cũng không ngần ngại suy đoán như thật rằng gạch bên trong thành Lạc An là vàng khối nguyên chất, nước sông suối ao hồ là rượu ngọt ngon, mỹ nữ trong thành người nào cũng có bộ ngực đẫy đà xếp trong nội y giống như bột bánh màn thầu lên men no đủ mê người.  

Những người may mắn có thể tới Lạc An dạo chơi, chen lấn trước cổng thành nguy nga, mặt mày vui vẻ, hận không thể vượt qua xe ngựa xếp thành hàng dài, lập tức bay vào trong thành nhìn thỏa thích.

Thế nhưng, hôm nay người vào thành cho dù nóng ruột, cũng chỉ có thể xếp thành một hàng dài ở ngoài cổng thành.

Bởi vì mấy ngày gần đây, các quốc gia cùng ký hiệp ước đồng minh với Đại Tề, chư vương dồn dập đưa các vương tử hoặc vương nữ đến đô thành Đại Tề làm con tin, làm bằng chứng đổi lấy niềm tin.

Thế cho nên cửa Tây ngày thường mở cho bá tánh qua lại cũng dùng để làm nơi phát giấy thông hành cho các sứ giả, đoàn xe các nước vào thành, phải chứng minh thân phận, lục soát kiểm tra xe mới cho vào thành.

Thân là vương nữ Ba Quốc, Khương Tú Nhuận tuy rằng chỉ mới mười sáu tuổi nhưng không giống như đám ngu dân, tin vào lời nói hoang đường rằng thành Lạc An khắp nơi là vàng. Nhưng nếu chỉ đơn thuần đi thăm thú mà nói, nàng cũng sẽ hào hứng thò đầu ra ngoài cửa xe như người bình thường, nhìn đoàn quần chúng nhộn nhịp đông đúc.

Thế nhưng lúc này nàng sắp trở thành chất nữ, ngồi bất động ở trong xe, đôi mắt như bóng trăng trong nước lóe lên ánh sáng tuyệt vọng, chiếc khăn trong tay cũng bị vò tới nỗi nhăn nhúm.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đại ca Khương Chi đi cùng nàng cũng nhận ra muội muội hồi lâu không nói gì, bèn ở ngoài xe ngựa ân cần hỏi: "Muội muội có khát không? Chúng ta đã uống hết nước rồi, lát nữa vào thành ta sẽ tìm nước uống cho muội."

Khương Tú Nhuận vén rèm xe nhìn ca ca cưỡi ngựa ở bên ngoài, chỉ thấy ca ca lớn hơn nàng một tuổi chịu lạnh lẽo trong gió rét, gò má bị gió thổi tới mức sưng đỏ, nàng cởi áo khoác đưa ra ngoài, nhẹ nhàng nói: "Ta không khát... Ca ca mặc cái này đi, tránh cho bị cảm lạnh."

Khương Chi lắc lắc đầu, không chịu mặc áo khoác của muội muội, trở mình xuống ngựa đứng ở chỗ khuất gió rồi xếp hàng chờ đợi vào thành.

Lúc này xe ngựa đứng sau một hàng người dài, có thể thấy cây ngô đồng đen nhánh ở cổng thành... Khương Tú Nhuận nhìn, cảm thấy cổng thành Đại Tề âm u đáng sợ giống như dã thú há rộng miệng, nhe răng nanh.

Bởi vì sống lại một đời nên nàng biết nếu như mình bước qua cánh cổng này sẽ gặp cảnh ngộ như thế nào...

Ở giấc mộng kiếp trước, dung mạo xinh đẹp của nàng là tội không thể tha, người nắm quyền lực thật sự ở Đại Tề Hoàng Thái tử Phượng Ly Ngô ở trên điện buông lời lạnh lẽo nhắm thẳng vào nàng, nói nàng là hồ ly tinh, là họa quốc yêu cơ, không thể ở gần Quân vương.

Vì một lời nói không nể tình đó, chẳng những làm thể diện Ba Quốc vốn đã suy yếu bị ném thẳng xuống Kim Loan điện Đại Tề, còn đẩy chất nữ được Ba Quốc tặng tới là nàng vào chỗ vạn kiếp bất phục.

Người con trai nói gì nghe nấy như Đoan Khánh đế hoàn toàn bỏ ý nghĩ nạp Khương Tú Nhuận vào cung làm phi, còn đưa nàng vào Hoán Y cục, bắt nàng giặt quần áo cho các quý nhân.

Hoán Y cục là ngoại ti, thị vệ nam tới làm nô dịch rất nhiều, nàng thân là chất nữ từ Ba Quốc tới, bộ dạng lại mềm mại dễ ức hiếp, càng thu hút ánh mắt của ong bướm xung quanh, ai cũng muốn túm nữ nhân hoàng thất Ba Quốc nàng vào góc tối, tùy ý nhấm nháp da thịt mềm mại của nàng.

May mà ca ca Khương Chi của nàng cầm cố châu báu và nữ trang, dùng tiền bạc mua chuộc giám quan bên trong nhờ giúp đỡ, nàng mới không bị những người thô kệch đó chà đạp.

Thế nhưng Ba Quốc là một nước yếu, vốn không được người ta coi trọng.

Khương Chi cũng chỉ là hạng người vô danh ở trong kinh thành toàn chất tử các nước lẫy lừng, cho dù có lòng giúp đỡ muội muội ruột thịt Khương Tú Nhuận cũng lực bất tòng tâm.

Một năm sau, nàng cuối cùng bị thuộc hạ đắc lực của Hoàng Thái tử Phượng Ly Ngô

- Tần Chiếu chiếm đoạt trong một đêm mưa gió.

Có điều là có lẽ Tần Chiếu cảm thấy một đêm ân ái không đủ, thế nên đã không để ý chủ tử từng nói nàng là 'Họa quốc yêu cơ', đưa nàng từ trong Hoán Y cục ra, chỉ là hắn vẫn còn chút e ngại thân phận chất nữ của nàng, không thể đưa nàng vào phủ nên thu xếp ở bên ngoài, nàng cứ thế trở thành ngoại thất không danh không phận của hắn.

Ca ca tức giận, ngăn cản xe ngựa của Tần Chiếu làm ầm lên, muốn Tần Chiếu bỏ qua cho muội muội của hắn, lại bị Tần Chiếu đánh gãy xương sườn, nằm hôn mê bên đường.

Khương Tú Nhuận rốt cuộc từ bỏ ý nghĩ tìm chết, khóc lóc cầu xin Tần Chiếu cứu ca ca nàng, Tần Chiếu mới cho người đỡ Khương Chi dậy đưa tới chỗ thầy thuốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!