Chương 9: Ngoại Maisie bị đông cứng

Charlie lao bổ xuống cầu thang – loạng choạng chực ngã, ríu chân cẳng mà băm bổ tới. Tiếng cảnh báo của những con mèo lửa réo trong tai nó: Coi chừng mẹ cậu. Nó đã không coi chừng. Nó tưởng trong nhà thì mẹ nó an toàn rồi chứ? Vả lại làm thế nào nó có thể canh chừng mẹ khắp nơi?

Đó là tiếng thét của cô Amy, nhưng chính ngoại Maisie mới là người gặp phải tai ương. Khi Charlie lao bắn vào nhà bếp, điều đầu tiên nó thấy là ngoại Maisie đứng cứng đờ ngay chính giữa phòng. Bà quay mặt ra cửa và hình như đang trợn trừng nhìn thẳng vào Charlie. Miệng bà há to và nét mặt còn nguyên si vẻ kinh ngạc. Cô Amy và Ông cậu Paton đứng hai bên bà.

Tay cô Amy chắp lại, nhưng tay Ông cậu Paton chìa ra trước mặt, như thể ông chưa biết phải đặt chúng vào đâu.

"Chuyện gì đấy ạ?" Charlie kinh hãi. "Chuyện gì xảy ra thế?"

"Chúng ta không… chắc," Ông cậu Paton đáp.

"Bà bị đông cứng," cô Amy khóc thút thít. "Ngoại Maisie bị đông cứng rồi."

Thậm chí cả nội Bone cũng đã nhỏm dậy khỏi ghế của bà. "Bà ta, cái bà ngớ ngẩn ấy đã làm gì thế? Bà ta đã làm cái điều đáng ra bà ta không nên làm."

"Lạy trời lại đất, Grizelda", Ông cậu Paton gầm lên. "Bà Maisie đang gặp rắc rối đây này".

"Hứ!" Nội Bone quay ngoắt lưng lại. "Tốt hơn là các người làm gì đó đi chớ. Bà ta bắt đầu rỏ nước rồi kìa."

Charlie chạm vào cánh tay ngoại Maisie. Ngoại đang mặc chiếc áo lạnh lông mèo angora màu hồng, và đống lông mềm ấy đã chuyển thành những chùm nước đá cứng queo, chĩa ra tua tủa. Một ý nghĩ khủng khiếp nảy ra trong đầu nó. Mới khoảnh khắc trước thôi mình đã du hành vào một thế giới ngập tràn tuyết. Lẽ nào, phải chăng bằng cách nào đó, mình đã mang cả ngoại Maisie đi cùng? Nó chạm vào mặt ngoại.

Lạnh và cứng hệt như một tảng băng.

"Charlie, đừng", mẹ nó nức nở. "Đừng chạm vào bà, kinh… kinh khủng quá."

Nội Bone nói đúng. Thật tình là ngoại Maisie đang bắt đầu rỏ nước. Một vũng nước nhỏ đã đọng quanh bàn chân bà.

"Có lẽ bà ấy đang tan ra", Ông cậu Paton nói. "Chúng ta hãy thúc đẩy quá trình này đi nào. Chúng ta sẽ đưa bà ấy đến gần bếp lò."

Với một chút khó khăn, cô Amy và Ông cậu Paton lái ngoại Maisie lại chỗ bếp lò. Ông cậu Paton tăng nhiệt độ lò lên và hơi nóng xổ tràn vào căn phòng. Trong một vài phút, cả nhà nóng ran, đến độ tất cả mọi người vội trút bỏ áo lạnh và áo len chui đầu của mình ra; nhưng mặc dù tiếp tục rỏ nước, chút chút thôi ở quanh giày, ngoại Maisie vẫn còn cứng như tảng băng.

"Bị ếm bùa rồi", mẹ Charlie thảng thốt vùi mặt vào lòng bàn tay. "Đúng là vậy thôi. Nhưng tại sao lại là ngoại Maisie? Bà có bao giờ làm tổn thương một linh hồn nào đâu."

"Charlie, mày lại đi gặp ông thầy pháp đó nữa à? Ông cậu Paton hỏi với giọng nghiêm khắc.

"Kh… không", Charlie nói, hơi ấp úng.

"Nhưng mày lại "du hành" nữa chứ gì?"

Charlie gật đầu. Nó cảm thấy con mắt của nội Bone găm vào mình. "Con không thăm ông thầy pháp nào cả," nó lẳng lặng nói, "mà đi tới một nơi rất lạnh."

"Nơi nào?" Nội Bone hạch hỏi.

"Ồ… chỉ là một tấm thiệp Giáng sinh", Charlie nói. "Để cho vui. Việc đó có gì sai trái đâu, phải không ạ?"

"Mày không nên dùng tài phép của mày chỉ để cho vui", bà ta nhiếc móc.

"RỒI, RỒI", Charlie lầm bầm. Nó nhận thấy cái bàn đang bày nguyên bữa trưa. Tất cả đồ ăn trong giỏ đã được dọn ra, và từng món ưa thích của mỗi người đều đã ở ngay ngắn trong đĩa của họ. Pa

-tê cho nội Bone, bánh nhân thịt hươu cho ngoại Maisie và cho Charlie, cá ngừ cho cô Amy và tôm he cho Ông cậu Paton. Nắp hũ đựng tôm he đã bị mở banh và hai con tôm he to nằm trên tấm trải bàn, như thể chúng vô tình bị rơi xuống.

"Ông cậu Paton, ông đã ăn tôm he chưa?" Charlie hỏi.

"Chưa, ta…" Ông cậu Paton nhìn đám tôm he. "Ối, lại thánh thần, ai…" ông cúi xuống và nhìn vào cái miệng đang há ra của ngoại Maisie. "Một con tôm he!" Ông la lên. "Bà ấy đã ăn tôm he của tôi."

"Ông cậu Paton", cô Amy trách cứ. "Làm ơn đi, ông không chấp nhặt bà mẹ tội nghiệp của tôi vì vài con tôm he đấy chứ".

"Ối cô à, cô hiểu lầm rồi", Ông cậu Paton nói. "Bà Maisie đang ăn tôm he thì… thì gặp phải tai họa này."

Cô Amy ngước nhìn lên, "Ngộ độc à?" Cô thở gấp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!