Chờ đợi là rất dài, Ninh Phàm khoanh chân ngồi xếp bằng, tự nhiên sẽ không lãng phí chờ đợi thời gian. Cho dù không có đan dược, cũng âm thầm vận hành pháp lực chu thiên, thúc đẩy tiên mạch thăng linh, dựa vào bản thân mình tu luyện, tốc độ thăng linh gần như tiếp cận con số không, nhưng dầu gì có còn hơn không.
Duy nhất ngoài ý liệu chính là vòng thứ nhất của kỳ nhập tông khảo hạch này, thi không ngờ chính là kiên nhẫn nhẫn nại. Hắn vốn tưởng rằng nhập tông bất quá đi một chút cho qua tràng, không lãng phí thời gian bao nhiêu. Hôm nay xem ra không có cách nào kết thúc trong thời gian ngắn rồi.
Vốn đã hẹn cùng Lam Mi tối nay sẽ chữa bệnh cho, vậy đành thuận theo duyên vậy. Đối với Ninh Phàm mà nói, chuyện này cũng không phải là đại sự không không thể không làm.
Tương tự như Ninh Phàm, có không ít người cầu đạo tâm tính trầm ổn. Tất cả khoanh chân ngồi xếp bằng, vận hành pháp lực chu thiên mở ra tiên mạch. Còn đại đa số người tuy cũng đang đợi, nhưng sắc mặt khó tránh khỏi có một tia nóng nảy.
Ngoại sơn môn, sự chờ đợi như thế trải dài suốt ba ngày. Trừ Ninh Phàm, những người cầu đạo khác đều là ích mạch tu sĩ, chưa ích cốc, ba ngày không ăn cơm, không ít người đã bụng đều đã đói sôi ục ục.
Lục tục có người tâm đạo không kiên rời đi.
Lúc ban đầu người rời đi, phần lớn đều là công tử ca phàm trần quan hoạn thế gia, không chịu nổi khổ. Trong tưởng tượng của bọn họ, tu tiên hẳn là ung dung, là vui thích, lại không muốn nghĩ tới khổ nhiều như vậy, tự nhiên thất vọng.
Chờ đợi tiếp tục, lại qua ba ngày.
Suốt sáu ngày, bên ngoài Ngoại sơn môn, cả đám người cầu đạo đều không cơm không nước, người thân thể kém một chút, đã có chút không chịu đựng được, cũng có người rời đi.
Lại qua ba ngày.
Ngày thứ chín, ở lại Ngoại sơn môn chỉ còn hơn một phần ba số người so với lúc ban đầu, còn lại gần 200 người.
Trừ Ninh Phàm, đa số những người còn lại sắc mặt đều khó coi.
Bên trong Ngoại sơn môn, mấy vị trưởng lão của Ngoại sơn môn âm thầm lấy thần niệm quan sát người cầu đạo, liên tục gật đầu.
– Khảo hạch năm nay thông qua quan ải thứ nhất, lại có hơn 200 người. Phải biết rằng năm trước thu học trò, 100 người có thể vượt qua kiểm tra cũng là không tệ. Tiêu diệt Thiên Ly tông mang đến lợi ích đối với tông ta cũng không nhỏ.
Một hoàng bào lão giả mỉm cười nói.
– Ừ! Xem ra, lần này Ngoại sơn môn sẽ thu vào không ít đệ tử ưu tú. Nhất là cái người ngồi ở xó xỉnh đó, thiếu niên bạch y hắc sưởng ấy. Hắn ngồi ở chỗ đó suốt chín ngày nay, vậy mà không nhúc nhích, tâm tính trầm ổn rất tốt. Tâm đạo của người này nhất định chắc như bàn thạch, tu ma thích hợp nhất.
Dù sao ma đạo công pháp, thường thường tiến cảnh nhanh chóng, nên dễ dàng sinh tâm ma, khảo nghiệm nhất chính là đạo tâm.
Một tên hắc bào lão giả, vuốt vuốt râu, khen Ninh Phàm không dứt lời.
Những trưởng lão này bất quá dung linh tu vi, lại không nhìn ra Ninh Phàm cũng có dung linh tu vi. Nếu không sợ rằng bọn họ sẽ càng kinh hãi.
Trưởng lão ở Ngoại sơn môn, ánh mắt một thanh niên áo bào đen nhìn về Ninh Phàm, rõ ràng thần sắc rất không tự nhiên.
– Thất Mai Thiếu chủ, Ninh Phàm.
Quả nhiên ngươi tới rồi.
Hắc bào thanh niên này chính là trong Tứ Ma Tôn. Đồ đệ của "Hắc tôn" Yến Bại, bị Ninh Phàm hù dọa đuổi ra khỏi Mặc gia – Yến Truy Vân.
Hôm nay hắn trở về tông môn liền giao nộp cống hiến, tấn thăng trưởng lão. Nhưng mà, sự khủng bố của Ninh Phàm vẫn còn ở trong lòng hắn, dấu ấn không thể xóa nhòa. – A a, Yến trưởng lão cũng cảm thấy hứng thú đối với tiểu bối này? Không thể cùng lão đầu tử chúng ta cướp người này a.
Một lão đầu cười hì hì, đối với Yến Truy Vân nhướn nhướn mắt. Mà Yến Truy Vân nhất thời dở khóc dở cười.
"Cướp người", là chỉ tư chất đệ tử ưu tú, sau khi thành ngoại môn đệ tử, theo ở dưới quyền của các trưởng lão. Hiển nhiên mấy dung linh tu vi ngoại môn trưởng lão này đã chọn trúng Ninh Phàm.
Chỉ sợ Ninh Phàm một khi đã thông qua mấy khảo hạch quan trọng, chính thức trở thành ngoại môn đệ tử, các lão đầu liền muốn cướp người.
Yến Truy Vân cười khan mấy tiếng, nhưng hắn chưa từng nghĩ rằng sẽ để cho Ninh Phàm gia nhập dưới quyền mình. Thiếu niên kia quá đáng sợ, giờ khắc này dung linh kỳ trưởng lão ở tại tràng, sợ rằng không có người nào có thể thắng được Ninh Phàm. – Đám lão đầu này, vẫn còn ở đó mời chào Ninh Phàm.
Đúng là xuân thu đại mộng. Sợ rằng những trắc nghiệm quan trọng tiếp theo sau, mấy lão đầu này sẽ kinh hãi đến rớt con mắt.
Chín ngày sàng lọc, lúc trời tối rốt cuộc có mấy tên tông môn chấp sự tầng tám ích mạch mở cửa Ngoại sơn môn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!