Chương 48: Mười bảy mỹ nhân, đều thành đỉnh lô

Hai Kim Đan nữ tu, một người tên Thủy Linh, một người tên Nguyệt Linh, là hai tỷ muội ở trong Cực Âm môn có địa vị cực kỳ đặc thù, vừa có thể coi như là đồ nhi của Cực Âm môn lão tổ —— Tử Âm ma đồng, vừa có thể coi như là, thiếp thị của Tử Âm, đỉnh lô.

Mà sau lưng hai nữ này là mười mấy tên dung linh nữ tu, không một người nào không phải là thiếp thị của Tử Âm.

Mười bảy nữ tử, lại có một điểm giống nhau, đó chính là nguyên thân chưa bị phá, nguyên âm vẫn còn. Điều này ở Ma Tông, là điều rất khó để làm được, vì dù sao ma đạo nữ tử, đối với việc giữ trinh tiết đều cảm thấy vô cùng nhạt nhẻo.

Nhưng bọn họ, thuộc về Tử Âm!

Tử Âm đào tạo những cô gái này, coi như đỉnh lô, vì, vốn là vào lúc đột phá Nguyên Anh kỳ, sẽ Thải Âm Bổ Dương!

Hôm nay tu vi của Tử Âm, khoảng cách tới "Giả Anh " nửa bước Nguyên Anh tu vi, còn kém một chút, cho nên còn chưa tới lúc thái bổ. Do đó những cô gái này mới có thể giữ gìn thân thể nguyên vẹn.

Những cô gái này, các đều là thượng cấp đỉnh lô.

Nếu như những nữ tu này đã dám xuất thủ đối với Ninh Phàm, như vậy Ninh Phàm, không để ý chút nào, thu 17 cái đỉnh lô!

Trở thành đỉnh lô của Ninh Phàm, nhất định phải là cừu nhân, cả cuộc đời, sẽ không thay đổi!

Ninh Phàm dùng ánh mắt ẩn chứa tiên đế sát khí, khiến cho mười bảy danh nữ tu, đồng loạt như rơi vào hầm băng. Mà vào lúc Ninh Phàm thi triển băng hồng, ẩn thân, Thủy Linh, Nguyệt Linh hai nữ, đồng loạt cảm giác sau lưng lạnh run lên.

Một cổ cảm giác nguy cơ mãnh liệt kéo tới mà không có dấu hiệu nào. Các nàng ngàn vạn lần không ngờ tới, thiếu niên kia nhìn như vô hại, không ngờ lại có sát cơ như vậy! – Kết trận!

Thủy Linh dung nhan trong trẻo lạnh lùng, dù sao cũng già hơn một chút, quyết định thật nhanh, đối với sau lưng mười lăm tên dung linh nữ đệ tử, ra lệnh kết trận.

Mười lăm tên nữ tu tuân lệnh, vội vã vận chuyển pháp lực, lấy Thủy Linh, Nguyệt Linh hai nữ làm trận nhãn, diễn biến trận hình.

Mười bảy người, có thể hợp lại thành một cái "Diệu Dục Trầm Trầm " mị hoặc đại trận. Một khi trận thành, ngay cả là Kim Đan trung kỳ tu sĩ, cũng có thể đánh đấu một trận.

Nhưng cuối cùng họ đã chậm một bước.

Ninh Phàm, sẽ không để cho chư nữ kết thành ma trận. Băng quang độn tốc của hắn, quá nhanh!

Lại thấy một đạo băng quang, bỗng nhiên ra hiện tại trước người Nguyệt Linh. Nguyệt Linh ăn mặc trong một bộ áo quần trắng, tay thon bắt pháp quyết, chuẩn bị pháp thuật gì đó.

Bỗng nhiên, nàng nhìn thấy một đạo băng quang hiện ra trước người, hiển hóa ra thân hình Ninh Phàm, mặt đẹp liền biến sắc, tay thon vỗ ra một chưởng, đánh vào chính giữa ngực Ninh Phàm.

Một chưởng này, thi triển quá mức vội vàng, Nguyệt Linh mặc dù là Kim Đan sơ kỳ nữ tu, nhưng cũng chỉ là do Tử Âm lão ma coi là đỉnh lô mà bồi dưỡng ra, căn bản không có đấu pháp kinh nghiệm gì hết, lại uống đan dược quá nhiều, khí tức rất là phù phiếm.

Cho dù là như vậy, một chưởng mang theo pháp lực, có thể đập chết dung linh tu sĩ, cũng không phải là vấn đề khó khăn gì.

Nhưng Ninh Phàm quanh thân ngân quang chợt lóe, cứng rắn chịu một chưởng, lại không phát hiện chút tổn hao nào. Đồng thời mặt mũi, ánh sáng lạnh lẻo hiện ra, Thái Âm chỉ điểm ra một cái, lấy thế lôi đình, ở trước hai gò ngực của Nguyệt Linh, trên xương quai xanh, liên tục điểm ra mười mấy cái.

Mười bảy đạo âm lực, tiến vào trong cơ thể Nguyệt Linh. Trong một thoáng, nàng pháp lực hỗn loạn, khí tức thở gấp, mặt đẹp đỏ ửng, cả người nóng ran khó nhịn, xấu hổ nói: – Ngươi... Ngươi lại thi triển mị thuật!

Đường đường Kim Đan sơ kỳ nữ tu, trúng mười bảy đạo Thái Âm chỉ lực, té xuống vân đầu. Ninh Phàm tả chưởng vung lên, Đỉnh Lô hoàn phát ra u tịch hắc mang, trực tiếp đem Nguyệt Linh không cách nào chống cự thu vào hồng vụ không gian trong hoàn.

Mới vừa đối mặt cái là đã thu Kim Đan tu vi Nguyệt Linh. Băng Linh trong lòng run lên. Nàng phát hiện, nàng đã đánh giá thấp Ninh Phàm quá xa. Chiến lực của Ninh Phàm thật là đáng sợ, chỉ sợ khi chân chính đối phó với Kim Đan sơ kỳ cao thủ, đều có thể tự vệ được.

Mà mình cùng muội muội, pháp lực phù phiếm, đấu pháp kinh nghiệm thưa thớt, chi đơn giản đấu với dung linh điên phong tu sĩ, cũng thắng rất miễn cưỡng, bây giờ đấu với Ninh Phàm, tuyệt không thể giành phần thắng. – Đáng ghét! Cùng tiến lên, giết hắn, cứu về Nguyệt Linh muội muội!

Băng Linh cùng Nguyệt Linh là thân tỷ muội, vừa thấy muội muội bị bắt, trong lòng đã bấn loạn. Chỉ một điểm này, cũng có thể thấy được, cô gái này tâm cảnh tu vi, quả thực quá kém.

Đổi thành Lỗ Nam tử, đổi thành Nam Dương tử, vào lúc đấu pháp như thế này, không ai không lòng như Thiết Thạch, không tới lúc cuối cùng, họ quyết không buông bỏ hi vọng cầu thắng.

Mà Băng Linh dưới cơn thịnh nộ, lại quên Tử Âm lão ma phân phó rằng: Nàng tới đây là bắt Ninh Phàm, chứ không phải tới giết để giết hắn. Nhưng giờ phút này, lòng nàng đã loạn, làm gì còn nhớ gì đến lão tổ dặn dò nữa.

Nàng không chút do dự lấy một ra cái trâm cài tóc giữa tóc xanh, hướng Ninh Phàm ném đi, hóa thành một đạo hồng mang ác liệt, như lưu tinh đâm vụt tới hắn. – Trung phẩm sơ cấp pháp bảo!

Nói thì chậm, chứ thật sự diễn ra rất nhanh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!