Vừa nhắc tới bài binh bố trận, tinh quang chợt lóe trong mắt của Lỗ Nam tử, tinh thần tỉnh táo, tức thì hạ lệnh cho Lỗ Minh, lệnh cho 200 Nam lầu vệ bày một "Khuyết nguyệt trận
". Vốn dĩ 500 Nam lầu vệ, am hiểu là"Kiếp nguyệt trận", lấy ba thiếu một, giết địch ác liệt. Hôm nay số người chưa đủ, Lỗ Nam tử lại độc đáo đổi lại thành Khuyết nguyệt trận. Khuyết nguyệt trận, nhắm ba thủ một, từ bỏ tấn công, nhất tâm phòng ngự.
Trận này lấy 200 người, có thể diễn ra phòng ngự trận như vậy, trận đạo tu vi của Lỗ Nam tử cũng được coi là vô cùng không kém.
Nam Cung trước mắt sáng lên.
Lỗ Nam tử này thật đúng là một nhân tài, không bằng khuyên hàng xong, tăng thêm thực lực cho Thiếu chủ. Nam Cung ông ta bốn mươi năm trước, được xưng "Đoạn Thiên Cơ", gánh vác việc cho lão ma, thuần túy là mưu sĩ cùng hậu cần.
Giờ lão ma không có ở đây, ông ta liền thống lĩnh toàn cục, để có thể tĩnh táo xử lý các loại tình huống đột phát. Nam Cung vì lão ma, tự phế lôi hệ thiên linh tiên mạch của kim đan sơ kỳ, thay đổi tính giết người như ma, tu lại băng linh tiên mạch.
Lôi khiến tính cách của con người cấp liệt.
Băng khiến cho người tĩnh táo thẩm thế. Nam Cung lạnh như băng, thực ra là cất giấu một ma tâm giết hại thiên hạ. Không người biết, nam tử tuấn mỹ này nhìn như lân gia công tử, từng là một tên ma quân giết người như cỏ!
Thậm chí có thể nói, lão ma có thế lực lớn như vậy, đều do Nam Cung từng bước từng bước khuyên hàng mà được. Úy Trì trung thành cảnh cảnh, nhưng ít biến thông hơn so với ông ta. Còn Tư Đồ một lòng tu luyện, cương mãnh có thừa, lại quả ngôn thiếu ngữ, không xử sự làm người.
Chỉ có Nam Cung chính là điều hòa tề thống lĩnh toàn cục.
Lão ma có thể khiến cho Nam Cung phụ tá Ninh Phàm, Ninh Phàm tuyệt đối đã nhặt được một bảo bối rồi.
– Khuyên hàng, công tâm là hơn.
Đầu tiên cần phải ma diệt chỗ kiêu ngạo nhất của Lỗ Nam tử…
Ánh mắt của Nam Cung thoáng qua một tia lôi điện nhỏ không thể tra, nhìn về ánh mắt của Lỗ Nam tử, giống như chó sói nhìn con dê nhỏ.
– Ách… Nam Cung đạo hữu vì sao nhìn ta như vậy…?
Khuyết nguyệt trận của lão phu bày không tốt sao?
Lỗ Nam tử tâm hồn run lên, rõ ràng trước mặt Nam Cung, chính là một người dung linh trung kỳ, nhưng ánh mắt, lại tựa hồ càng ác liệt, thậm chí đáng sợ hơn so với kim đan sơ kỳ lão quái.
Điều đó khiến cho Lỗ Nam tử không tự kìm hãm được nuốt nước miếng một cái. – Lỗ đạo hữu quả nhiên là trận pháp đại tài, Nam Cung bội phục. Tuy nhiên, Lỗ đạo hữu có muốn thưởng thức "Hắc Ma Tam thần quân" của ta bày trận chứ?
– Hắc Ma Tam thần quân?
Có chút quen tai, dường như đã từng nghe qua ở đâu…
Lỗ Nam tử lắc đầu một cái, cuối cùng không nhớ nổi tên này. Dù sao bốn mươi năm trước, danh tiếng của Hắc Ma Tam thần quân tuy lớn, lại giống như phù dung sớm nở tối tàn, nhanh chóng bị người cưỡng ép ân diệt.
Ông ta nâng lên ánh mắt già nua, nhìn chằm chằm Hắc Ma Tam thần quân bày trận. Nam Cung cũng không chỉ huy, nhưng Tam thần quân trang nghiêm nghiêm chỉnh huấn luyện, trong vòng mấy cái hít thở, đã bày thật tốt tam đại trận hình. – Tốc độ bày trận thật là nhanh!
Ánh mắt của Lỗ Nam tử lộ vẻ kinh dị, nhưng với tốc độ bày trận này, chiến vệ của toàn bộ Việt Quốc có thể sánh vai tuyệt đối không vượt qua ba đội.
Mà khi ánh mắt của Lỗ Nam tử rơi vào trên Tam thần quân đại trận, bỗng nhiên cả kinh. Tam thần quân bố trí, lại là thượng cổ trận pháp!
Lưỡng nghi loạn mai trận của mai vệ, tam tài kiếm tru trận của kiếm vệ, tứ hợp băng hoàng trận của băng vệ.
Ba loại đại trận, với hiện giờ là cực kỳ hiếm thấy. Điều khiến cho Lỗ Nam tử khiếp sợ không phải bản thân của trận pháp, mà là ba loại trận pháp, có dấu vết bị người cải động qua.
Thượng cổ trận pháp truyền lưu đến nay, đã bị vô số đại diện người tu chân diễn hóa đến hoàn mỹ, một số trận hình gần như hoàn mỹ, vẫn có không gian thay đổi sao?
Hoặc giả là trận pháp bị người nào thay đổi?
Lỗ Nam tử đem bản thân đại diện vào thành Hắc Ma Tam thần quân thống lĩnh, định đi thay đổi tam đại trận pháp, lại phát hiện vô luận như thế nào, không cách nào thay đổi.
Lấy trận pháp tu vi của mình, có thể nhìn ra tam đại trận hình thay đổi qua, đã rất giỏi rồi. Người ngoài nghề căn bản không nhìn ra bất kỳ con đường, bởi vì trận pháp cải động qua, dĩ nhiên hồn nhiên thiên thành. – Dám hỏi… dám hỏi Nam Cung đạo hữu, trận pháp này đã có người thay đổi qua đúng không…?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!