Chương 25: Sơn Băng Địa Liệt!

Mà một loại cảm giác huyền dị, càng ngày càng đậm trong đầu của Ninh Phàm, đó là cảm giác khế hợp cùng thiên địa đại thế.

"Hư" cấp trận pháp, "Sơn hà nghịch động" trận, một khi bày thành công, nghịch thiên đại thế, lấy đại thế sinh diệt Thiên Ly!

Đại trận này, tuy là hư cấp, cũng chỉ là phàm hư.

Tuy có kỳ hình, cũng không đủ tiên ngọc chống đỡ… Tuy nhiên hoàn toàn đủ tiêu diệt Thiên Ly.

Trong này, có không ít nguy hiểm, nếu kim đan lão quái dùng thần niệm dọ thám biết thì Ninh Phàm hẳn phải chết.

Nhưng bọn họ không phát hiện, đắm chìm trong tông bỉ, mà Vô Tà tông chủ lại bế quan… Đây chính là cơ hội trời ban!

Đại trận này, không thể sao chép… Thiên Ly địa thế, sau khi trải qua trận này, đương nhiên sẽ hủy.

Có thể lấy tiên ngọc trong tay tiêu diệt khả năng của Thiên Ly… Chỉ có lần này.

Ninh Phàm chịu đựng cảm giác suy yếu, cưỡng ép bày trận. Chỉ cần đại trận bày xong, mình lập tức đi Thiên Ly sơn, thích diệt tông môn!

Tựa như vào năm đó, lão ma tiêu diệt Hợp Hoan tông vậy, mình sẽ tiêu diệt Thiên Ly!

– Cuộc sống của ta, không cha không mẹ, cô khổ linh đinh, chỉ có một đứa em trai…

Sắc mặt của Ninh Phàm trắng nhợt, té ngã trên đất, cũng khó đi thêm một nữa.

Thân thể này, cuối cùng chỉ có dung linh tu vi, bố trí "Hư" cấp đại trận, quá miễn cưỡng.

Thân thể này, tuy đã tu đạo, cuối cùng căn cốt quá kém, người yếu nhiều bệnh.

Tiểu yêu nữ đi theo nhàn nhã sau lưng hắn, đang ngáp một cái lười biếng. Chẳng qua là mỗi lần nàng ta nhìn về ánh mắt của Ninh Phàm, sinh ra một tia kinh ngạc nhỏ không thể xét.

Tiểu yêu nữ mới đầu đi theo Ninh Phàm, ngoài miệng nói là chơi thật vuui, thực ra chính là có mưu đồ khác, cũng không chân chính đem Ninh Phàm để vào trong mắt. Loạn Cổ truyền nhân, lại mới là dung linh tu vi, thêm vào đó bị Thiên Ly tông khi dễ, quá yếu mà.

Nhưng dần dần, tiểu yêu nữ bắt đầu đổi cái nhìn đối với thái độ của Ninh Phàm.

Ninh Phàm nhìn mình với ánh mắt không có sự thèm thuồng như những nam tử khác.

Ninh Phàm rõ ràng là dung linh, lại dám bày ra "Hư

"cấp đại trận, thậm chí, cơ hồ còn sắp bố trí thành công. Khi nàng ta thấy Ninh Phàm tâm lực bị thấu chi, ngã xuống đất không dậy nổi, trong lòng của nàng hơi không đành lòng. Thế giới này rất lớn, cũng tràn đầy những điều thú vị. Mà tiểu yêu nữ này, đến từ Tứ thiên thế giới trên cửu giới. Nơi đó, mỗi ngày cũng từ trong"Thần hư chi mộ", lưu lạc thượng cổ thần ma truyền thừa, có cổ phật, có thiên thần, có tiên đế…

Nơi đó là đại thế của chư cường lâm lập, thiên địa tranh phong, làm gì tùy tiện một Ninh Phàm thiếu niên, cũng so với dung linh kỳ mạnh hơn trăm lần.

Cường giả nơi đó, một hạt bụi thì lấp biển, một cọng cỏ chém hết nhật nguyệt, hít vào thở ra thì sửa đổi thiên địa luân hồi.

Mà giờ khắc này, tiểu yêu nữ lại bừng tỉnh cảm thấyNinh Phàm trước mắt, ngày sau có thể sẽ mạnh hơn so với những Thần Ma hậu nhân đó.

– Loạn Cổ truyền nhân… Ta có nên đem vị trí cửu giới của Thần Hư các cho hắn một cái hay không…? Thôi, ngày sau hãy nói…

Tiểu yêu nữ lắc đầu một cái, buông lỏng tâm tư, đội tay bé nhỏ mềm yếu vỗ vào sau lưng Ninh Phàm, truyền vào một đạo pháp lực.

Ninh Phàm cơ hồ hôn mê, lấy được đạo pháp lực này, tâm lực yếu ớt bắt đầu khôi phục.

Hắn chậm rãi mở mắt ra, bò dậy từ dưới đất, nặng nề thở ra một hơi trọc khí, nhìn về ánh mắt của tiểu yêu nữ, cực kỳ phức tạp.

– Vì sao cô nương giúp ta?

-Tiểu Phàm phàm, người ta nào có giúp ngươi sao. Tiểu yêu nữ hoạt bát nháy mắt mấy cái.

– Cám ơn, ta thiếu cô nương một ân tình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!