Nếu tới gây hấn diệt tông là lão ma, nàng còn có mấy phần kiêng kỵ, bởi vì nàng, bởi vì một chút duyên cớ, hiểu lai lịch của lão ma. Ninh Phàm à… mỗi năm đều có bbao nhiêu tiểu bối không biết sống chết, tới Lan Nhược Tự chịu chết… Không phải sao?
Lúc nào, dung linh tu vi, cũng có thể tự cho là Hắc Ma rồi… Hắc Ma, chẳng đáng tiền như thế sao…
Thiếu niên này, bộ dáng ngược lại cũng thật anh tuấn, nếu làm đỉnh lô, có lẽ không tệ… Nhưng đi tới đánh diệt tông sao, còn quá sớm.
Xem ra thiếu niên cũng may mắn, đụng phải mình, chứ nếu đụng phải những người khác, hơn phân nửa… sẽ bị bắt đi nuôi dưỡng thành nô lệ đây.
Nữ yêu suy nghĩ như vậy, nhưng sau một khắc, bỗng nhiên mặt mày khẽ biến.
Ả thấy trên bầu trời đêm, Ninh Phàm quanh thân dâng lên Hắc Viêm, bao phủ băng hỏa, Âm Dương hỏa phù hiện lên trên thân kiếm, giống như đèn sáng ở trong bầu trời đêm yên tĩnh. – Đây là… Âm dương giao hòa… Địa mạch yêu hỏa, Hắc Ma viêm, nhưng lại dung hợp băng lực… Cổ quái…
Nữ yêu sóng mắt lưu động, Ninh Phàm trên thân kiếm băng hỏa, uy lực không mạnh, chỉ có lực sát thương ở cấp dung linh, nhưng vô cùng huyền diệu, vượt xa toái hư cảnh giới…
Trong đó, có một loại lực lượng đặc thù, đem băng cùng lửa, dung hợp…
Loại lực lượng này, vượt qua sự lý giải của nàng… Đó là sự huyền diệu của Âm Dương tỏa, nàng không biết.
Nàng điềm đạm liếc một cái, đối với Ninh Phàm có chút hứng thú, ngược lại muốn nhìn thêm một chút, thiếu niên này còn có thể đưa ra trò hoa dạng gì.
Chợt, lại thấy Ninh Phàm đan kiếm chỉ một cái, một cổ kiếm khí nóng bỏng lẫm nhiên chém ra, viêm quang chiếu nguyệt, rồng ngâm vỡ cả trời đêm.
Dung linh kiếm ý, đạo kiếm ý thứ nhất của Độc Cô, Hóa Kiếm Vi Hỏa!
Uy lực của Kiếm này, không đủ để khiến cho nữ yêu lộ vẻ xúc động, nhưng kiếm này có lai lịch… Quá lớn!
– Hóa Kiếm Vi Hỏa của Kiếm giới…" Kiếm Hoàng bí kiếm
"! Nàng môi anh đào khẽ nhếch, âm thầm khiếp sợ. Một kiếm này, tuyệt đối là"Bí kiếm" của Kiếm giới thần hoàng, không thể nào sai… Bốn mươi năm qua, cô gái đi sau cái mông lão ma kia, là kẻ biết kiếm này, là người trong Kiếm giới.
Nhưng mà thiếu niên này, tại sao lại khiến cho kiếm này…
Điểm chết người chính là, kiếm này, quá mức có lai lịch, cũng không thể loạn sử dụng ra như vậy…
Với một thân phận khác của nàng, đối với Kiếm giới bí văn, cũng biết được chút ít, tự nhiên kinh ngạc. Nếu đổi thành người bên cạnh, có thể sẽ không cả kinh như vậy.
Ninh Phàm vẻ mặt lạnh lùng, hàng ngàn vạn khô đằng đâm tới như đao kích, quỹ tích của mỗi một cái ánh vào trong mắt Ninh Phàm đều trở nên rõ ràng.
Kiếm động một cái, Phong cũng động, kiếm như lưu hỏa, kiếm khí chém làm từng đạo trăng khuyết màu đen, chạm đến khô đằng, "Đằng
"một tiếng, như gió thổi vào thứ khô kéo mục nát, khô đằng từ từ bị đốt thành tro bụi. Nữ yêu sắc mặt kinh hãi, nàng là Thụ Yêu, sợ lửa, pháp thuật chỉ dùng một thành pháp lực, nhưng cũng không phải là kẻ như Ninh Phàm có thể phá đi. Bất luận là có hạ thủ lưu tình hay không, đối với dung linh tu vi mà nói, người này không tệ. – Ngươi có thể ngăn ta một kích, sợ rằng dung linh trung kỳ tầm thường, đều không phải là đối thủ của ngươi…"Đan chuyển
"… Nữ yêu khạc ra một hớp"Nguyên Anh khí tức", thi triển" Đan chuyển" thần thông. Thần thông này, Kim Đan tu vi mới có thể lĩnh ngộ, có thể lấy đan khí, khiến cho pháp thuật uy lực tăng thêm gấp đôi.
Nàng cũng không thi triển Nguyên Anh cấp công kích, bởi vì nàng nhìn lại, đánh bại Ninh Phàm chỉ là dung linh kỳ, kim đan cấp pháp thuật, đã đủ.
Theo một hớp Nguyên Anh khí tức nàng phun ra, cành lá mục nát bị đốt diệt ấy đua nhau tái hiện trong bầu trời đêm, quấn quít chung một chỗ, hóa thành một cây ma trăm trượng cao, có trăm cái mộc trảo, ngàn sợi độc đằng, vạn cây âm thứ.
Cây ma cắm rễ với trên Thanh Sơn, cành lá run lên, Thanh Sơn cũng rung rung theo, đá rơi xuống không dứt.
Mà nữ yêu, sau khi thi triển pháp thuật, tâm tư động một cái, rút lui đi mấy phần pháp lực, không muốn đả thương lấy tánh mạng Ninh Phàm. Nàng chỉ là muốn dò xét Ninh Phàm, đối với thiếu niên này, nổi lên một tia hứng thú.
Cây ma này, là do pháp thuật biến ảo, nhưng trang nghiêm đã hơi có linh trí.
Giờ phút này Ninh Phàm đối mặt cây ma, như đối mặt Kim Đan lão quái. Nhưng cây ma đối với hỏa diễm, dường như cũng có phòng ngự bước đầu.
Lấy lửa mưu lợi, có chút khó khăn đây…
Không cách nào chiến thắng… Nhưng, ỷ vào Đạp Tuyết quyết, Ninh Phàm cũng chưa chắc sẽ bại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!