Thiên Ly tông chủ, Nguyên Anh cao thủ, ngắn ngủi một câunhư vậy, như có ma lực đặc thù, khiến cho vô số ma tu chuẩn bị nửa đường đoạt bảo, đồng loạt thu hồi tâm tư.
Ninh Phàm chân mày nhíu rất sâu, Thiên Ly tông chủ danh tiếng không ngờ lại vang dội như vậy… Mình, qquả nhiên còn đánh giá thấp Thiên Ly tông rồi… Một cái danh, dọa lui hai tên Kim Đan, nước ở Thiên Ly tông, rốt cuộc sâu bao nhiêu?
Nhưng chợt, một tia kiêng kỵ đối với Thiên Ly tông của hắn liền bị sự tự tin thay thế.
Thiên Ly tông thì đã như thế nào, Nguyên Anh kỳ thì ra làm sao? Những cái này đều không cách nào ngăn cản quyết tâm mình tiêu diệt Thiên Ly, cứu ra em trai!
Ngô Đông Nam hẳn phải chết, Thiên Ly tông, tất diệt!
Hắn vẻ mặt lạnh lùng, sau khi Ngô Đông Nam rời khỏi Băng Thần cung, cũng bước xuống Thủy tinh đài, đi ra ngoài.
Vô số ma tu xem ra muốn cùng Ninh Phàm lập quan hệ, dò lai lịch của Ninh Phàm, nhưng bị Ninh Phàm không quan tâm.
Lam Mi sâu kín thở dài, tự quyết định, đi tới trước người Ninh Phàm:
– Ninh Phàm, ta muốn bàn với ngươi một chút, liên quan tới hôn sự của chúng ta…
– Không có thời gian…
Ninh Phàm giọng nói lạnh lùng. Giờ phút này hắn sát cơ đã lộ, ánh mắt như kiếm, khiến cho Lam Mi thặng thặng lui ngược lại hai bước, không dám nói chuyện cùng Ninh Phàm nữa.
Hắn thẳng thừng rời khỏi Băng Thần cung, chỉ để lại cho Lam Mi một cái nóng lưng có thể nhìn nhưng không thể làm gì được.
Mà cạnh đó, một công tử mặc quần áo trắng thấy Lam Mi đầy một bbụng nhiệt tình bị Ninh Phàm khinh thường, gương mặt anh tuấn đầy vẻ dữ tợn. – Tiểu sư muội, người này quá kiêu căng phách lối, có còn sư huynh cho hắn một bài học kinh nghiệm xương máu hay không!
– Không cần, ngươi không phải là đối thủ của hắn…
– Hắn tuyệt không phải là Kim Đan lão quái!
– Dù vậy, ngươi vẫn không phải là đối thủ của hắn… Đi thôi, chúng ta đi tìm Lâm trưởng lão, bẩm báo động tĩnh của "Thái Hư phái"…
Lam Mi tâm tư phức tạp, hướng một lão đạo sĩ đi tới.
Giờ phút này Ninh Phàm ttạo cho nàng cảm giác, rất đáng sợ… Nhưng, trong lòng của mình, nhưng không cách nào gột rữa ma diệt cái thân ảnh đáng sợ này.
Mình có phải là đã bỏ lỡ một đoạn lương duyên rồi hay không…
Nhưng nếu Lam Mi biết, Ninh Phàm vội vả rời đi, là phải làm một chuyện oanh động Việt Quốc, sẽ có tâm tình như thế nào.
Việt Quốc chánh đạo, bởi vì lời thỉnh cầu của một khách không mời mà đến, mà loạn thành một đoàn.
Việt Quốc ma đạo, lại bởi vì Thiên Ly trưởng lão tử vong, mà dậy lên kinh đào hãi lãng!
Ninh Phàm, muốn giết người!
—
Thất Mai thành, Ngô Đông Nam dù một khắc cũng không muốn đợi lâu. Khi lão ta tới Thất Mai thành, phách lối biết bao nhiêu, há mồm là đòi cướp thê tử của Ninh Phàm.
Mà hôm nay, lão ta thấy Ninh Phàm có sát khí có thể so với của kim đan, trong đầu lão ta dâng lên một ảo giác hoảng sợ… Ninh Phàm muốn giết lão! – Điều này sao có thể, hắn sao dám giết ta cho dù hắn là kim đan tu sĩ… Nhưng, mới vừa rồi lúc ta nói tới uy danh của "Vô tà tông chủ", muốn chấn nhiếp hắn, hắn lại chỉ kiêng kỵ một chớp mắt, lập tức khôi phục sát cơ… Hắn là kẻ điên, hắn không sợ Thiên Ly tông…
Ngô Đông Nam người này tính cách dâm tà, nhưng nhãn lực lại không tệ. Lão ta từ vẻ mặt của Ninh Phàm đọc lên sát ý của hắn.
Ngay cả kim đan lão quái cũng không dám giết mình, Ninh Phàm lại dám…
– Tiểu tử này, kết quả lai lịch ra sao, tuyệt đối không thể chỉ là Hàn lão ma đồ nhi…
Ngô Đông Nam ra cửa Thất Mai thành, một đường đi về phía tây, chọn đường mòn đi. Lão ta mua tiên vân, vốn chuẩn bị dùng tiên vân chạy trốn, nhưng phát hiện quỷ dị, pháp lực của mình khó mà điều động, căn bản không thể nào phi hành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!