Hắc Lang không giống những ác bá đường phố hay thu phí bảo kê, bọn họ có con đường làm ăn riêng.
Những việc như giết người thuê, bảo vệ thuê, dẫn đoàn đi khám phá đảo bọn họ đều nhận, tóm lại chỉ cần ra giá hợp lý, chuyện xấu gì cũng làm.
Kiếm được nhiều tiền nhất vẫn là buôn bán thuốc.
Thuốc của tập đoàn Toàn Tri rất đắt, nhiều người ở khu Ám Hà đều không mua nổi.
Vậy là Hắc Lang bắt đầu buôn bán thuốc giả, tuy hiệu quả không bằng tập đoàn Toàn Tri nhưng rất rẻ, nhu cầu ở khu Ám Hà cao, là công việc kiếm được nhiều tiền.
Một vài nơi làm ăn trong bóng tối cũng thuộc danh nghĩa của Hắc Lang, đây cũng là một phần thu nhập.
Ngân Tô kiểm kê lại những tài nguyên này, cũng không thay đổi gì, để bọn họ duy trì hiện trạng là được.
Còn về việc có thể duy trì bao lâu…
Không quan trọng.
Không duy trì được nữa thì đổi trụ sở.
Xử lý xong những chuyện này đã là hai ngày sau.
Ngân Tô phiền muộn nhìn thư mời vô số lần, vẫn không có cách quay về thế giới hiện thực.
Cô muốn đi vùng khác xem thử, mở mang kiến thức về phong tục tập quán ở thế giới quái vật.
Nhưng Ngân Tô cảm thấy quay về quan trọng hơn.
Cô không thể ngồi im chờ chết, phải tự nghĩ cách quay về, nếu không khả năng cao sẽ phải ở lại đây mãi mãi.
Thế là Ngân Tô dặn dò nhân viên đầu tiên – A Quái trông nhà cho cẩn thận.
A Quái phản nghịch không vui, Mạch Tô Mộc ở bên cạnh tranh thể hiện: "Lão đại yên tâm, tôi nhất định sẽ trông coi những người còn lại."
Ngân Tô gật đầu rồi nói với A Quái: "Thế cô trông coi cậu ta, có chuyện gì thì trói lại đợi tôi quay về xử lý, không được giết người bừa bãi, bảo vệ các nhân viên của xưởng cho tốt."
A Quái lạnh nhạt mà cao quý: "Hừ."
Mạch Tô Mộc nịnh bợ cười góp vui, rõ ràng bản thân không được lão đại tín nhiệm bằng người cũ, nhưng cậu ta có niềm tin, bản thân nhất định sẽ trở thành cánh tay đắc lực cho lão đại.
Còn về A Quái này…
Mạch Tô Mộc hơi sợ cô ta, ánh mắt cô ta nhìn người khác rất lạnh lùng và tàn nhẫn, giống… giống quái vật trong khu vực sương mù.
"Lão đại, tôi tiễn ngài."
"Chó nịnh hót." Quái vật xi măng mắng một tiếng, quay người đi về phía ngược lại.
Mạch Tô Mộc nghe thấy nhưng cậu ta không quan tâm, cung kính đi bên cạnh Ngân Tô: "Lão đại phải ra ngoài bao lâu?"
"Không biết."
Nếu có thể quay về thế giới hiện thực thì chắc chắn cô sẽ quay lại đây, thế giới này có quá nhiều bí mật, chỉ là không biết lần sau sẽ là bao giờ.
Nếu không thể quay về… thì chắc lát nữa sẽ quay lại đây thôi.
Mạch Tô Mộc cũng không dám dò hỏi Ngân Tô đi làm gì: "Thế… Thế ngài đi rồi, mấy đại ca kia sắp xếp như nào?"
Người Mạch Tô Mộc nói là những bé gấu bị Đại Lăng khống chế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!