Cũng không phải hai bên đánh nhau suốt, đánh một khoảng thời gian rồi lại vào giai đoạn ngừng chiến, thời kỳ đỉnh cao tập đoàn Toàn Tri từng chiếm cứ mười vùng.
Lúc đó Hắc Nguyệt chỉ chiếm hai vùng.
Về sau hội Tinh Linh dần dần lớn mạnh, cướp lại mấy vùng từ tay tập đoàn Toàn Tri.
Cục diện bây giờ cũng là hai bên giằng co mãi mới duy trì được.
Mấy chục năm nay, gần như hai bên đều duy trì cục diện này, không phải anh 7 tôi 6 thì là tôi 7 anh 6.
Biến số duy nhất là vùng Lục Hợp.
"Vị trí địa lý của vùng Lục Hợp rất đặc biệt." Thái Bạch vẽ một cái bản đồ đơn giản cho Ngân Tô xem: "Nó nằm ở vị trí trung tâm, nếu lấy hướng này là hướng chính diện thì hướng chính diện toàn là khu vực Hắc Nguyệt thống trị, bên trái và bên phải toàn là biển sương tử vong, không có bất cứ vùng đất nào, giống như việc nó làm trung tâm, mở rộng sang hai bên trái phải chính là vành đai bảo vệ dài vô tận.
Mà phía sau vành đai bảo vệ này mới là 12 vùng đất của tập đoàn Toàn Tri và hội Tinh Linh."
"Cục diện này đã duy trì ít nhất phải nửa thế kỷ, dường như Hắc Nguyệt không thể vượt qua vùng Lục Hợp. Mà tài nguyên ở vùng Lục Hợp phong phú nên tập đoàn Toàn Tri và hội Tinh Linh đều rất coi trọng nơi này."
Ngân Tô nhìn bản đồ đơn giản kia: "Trong vùng Lục Hợp có gì?"
Thái Bạch lắc đầu: "Không rõ. Nhưng chắc hẳn tập đoàn Toàn Tri và hội Tinh Linh biết điều gì đó, tiếc rằng chúng tôi vẫn chưa điều tra ra được."
"Vùng Lục Hợp là một thành trì có nhiều rừng núi, trăm hoa đua nở, có cơ hội thì cô đi xem sao, đó là vùng đất đẹp nhất trong mười tám vùng, có bốn mùa luân phiên, có mặt trời, mặt trăng, sao sáng như bình thường, nơi đó còn được gọi là thành Tam Quang hoặc thành Bất Tử."
Thành Tam Quang còn dễ hiểu, mặt trời, mặt trăng, sao sáng gộp lại là Tam Quang.
Nhưng…
"Tại sao lại gọi là thành Bất Tử?"
"Không biết, chỉ là có một truyền thuyết kể rằng: chết ở vùng Lục Hợp, linh hồn không tiêu tan mà sẽ trở thành một cái cây, một bông hoa, một ngọn cỏ và sống mãi cùng nó."
"Lại là thực vật…"
Ngân Tô nghĩ đến hạt giống mình trồng và quái vật ở công ty Trúc Mộng.
Ngay cả dấu ấn của xưởng chế tạo người đồng cũng có yếu tố thực vật.
Thái Bạch: "Tô tiểu thư nghĩ đến gì thế?"
"Không có gì." Ngân Tô lắc đầu: "Dị tộc muốn lật đổ thần, thế tập đoàn Toàn Tri muốn làm gì?"
"Duy trì hiện trạng."
Tập đoàn Toàn Tri giống như một tài phiệt, khi Hắc Nguyệt không có động tĩnh, nó chỉ muốn duy trì hiện trạng để kiếm nhiều tiền hơn, tạo ra đế chế lớn mạnh hơn, thống trị nhiều vùng đất hơn.
Ngân Tô cau mày: "Hội Tinh Linh thì sao?"
"Không biết."
Hắc Nguyệt khỏi cần nói, nó là kẻ theo đuổi thần, tất nhiên là muốn thần xâm nhập.
Thái Bạch nhỏ giọng nói: "Hội Tinh Linh thần bí hơn tập đoàn Toàn Tri nhiều, vả lại bọn họ thích bắt dị tộc hơn tập đoàn Toàn Tri, Tô tiểu thư nhớ cẩn thận người của hội Tinh Linh."
Ngân Tô trầm ngâm gật đầu: "Ừ."
***
***
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!