Chương 19: Yêu Anh Đến Kiếp Sau

Ở tòa nhà xa hoa bậc nhất, một đám cưới vô cùng trang trọng đang được diễn ra.

Khách khứa ra vào ngày càng đông. Một lúc lâu sau, khi những vị khách đã ngồi ngay ngắn vào vị trí của mình thì ánh đèn sân khấu mới chầm chậm tắt đi.

Cả căn phòng chỉ còn lại một điểm sáng duy nhất, đó chỗ đứng của chú rể. Tiếng đàn piano trong trẻo vang lên, cô gái trong bộ váy cưới kiều diễm đang chầm chậm cất bước hướng đến chú rể của cô.

Jeon Jungkook ngồi dưới khán đài, trên môi hiện lên nụ cười dịu dàng, ánh mắt cậu long lanh dõi theo cặp đôi.

Nhìn hai người họ thật xứng đôi quá, đột nhiên Jungkook có chút hoài niệm, năm ấy cũng từng có một chàng thiếu niên với nụ cười rạng rỡ một mực đòi hỏi cưới cậu, quả quyết một đời chỉ lấy cậu, chỉ yêu mỗi cậu.

Cha sứ đọc lời tuyên thề, sau đó thì đôi uyên ương trao nhẫn cho nhau dưới những tràn vỗ tay nồng nhiệt của mọi người. Trong đó có cả cậu, Jeon Jungkook.

1

Từng cơn sóng dâng lên trong đáy biển, trào trực muốn thoát ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn chịu thua vị chủ nhân cứng đầu, an phận lui sâu vào trái tim héo úa.  Nuốt trọn nổi đau ngược lại vào tim, liều mạng vỗ tay chúc mừng cho lễ cưới của anh.

Jungkook cắn răng, cố gắng nở một nụ cười tươi tắn nhất có thể nhưng lạ thay, dù gương mặt đã kéo theo ý cười làm hiện lên nét vui vẻ, hạnh phúc nhưng tại sao hai hàng nước mắt vẫn rơi ra một cách đầy chua chát như thế?

Từng mảng kí ức ngọt ngào và hạnh phúc của cả hai cứ như cơn sóng mà trào lên trong cậu.

Sóng vỗ vào bờ, rất dữ dội.

Từng tiếng nói, từng nụ cười, từng hành động quan tâm cứ hiện lên trong tâm trí. Đúng rồi, làm sao mà có thể quên được chứ, vì họ đã yêu nhau mãnh liệt đến vậy cơ mà.

Vậy là từ nay không còn ai pha cafe cho Jungkook mỗi khi cậu thức đêm nữa, không còn ai gọi cậu dậy vào mỗi sáng, không còn ai cùng cậu thưởng thức những bữa ăn ngon miệng.

Ai sẽ hát, ai sẽ đàn để xoa dịu tâm hồn mệt mỏi của cậu? Nụ cười hạnh phúc mỗi khi được cậu hôn lấy sẽ vĩnh viễn biến mất từ ngày hôm nay.

Không còn.

Không còn nữa rồi.

Tất cả giờ chỉ còn là kỉ niệm.

Mọi thứ lại trở về điểm xuất phát, Jeon Jungkook lại lần nữa cô độc trên thế gian...

Đám cưới này là do chính tay Jeon Jungkook trang trí, trên lễ đường có loài hoa mà Kim Taehyung thích nhất, phong cách lễ cưới cũng là kiểu dáng mà anh mong muốn nhất, chỉ là người Kim Taehyung muốn cùng anh bước lên lễ đường đã không thể là Jeon Jungkook nữa.

1

Cậu Jeon đã tự tay đẩy người mình yêu cho một người khác.

Ngồi dưới khán đài, Jungkook nở ra nụ cười rạng rỡ nhất, đẹp đẽ nhất, mắt cậu đầy nước nhìn người cậu yêu sánh đôi bên người khác.

"Em đã yêu anh nửa đời người rồi, phần đời còn lại em trả anh về bên cô ấy."

Chỉ cần một cái liếc nhìn thì dù có là trẻ lên ba cũng thấy được sự khác biệt trong cái lễ cưới lộng lẫy này, cặp đôi đang đứng trên lễ đường kia gương mặt không lấy một chút hạnh phúc, họ chỉ trao nhẫn tuyệt không trao nụ hôn.

___

Buổi tiệc không diễn ra quá lâu, sau màn trao nhẫn cưới như công khai mối quan hệ thì lễ cưới chỉ diễn ra được ít phút nữa rồi cũng kết thúc. Những vị khách không quá ngạc nhiên, vì một cuộc hôn nhân chính trị thì làm gì có chỗ cho hai từ "hạnh phúc".

_ _

Trong căn phòng được trang trí lãng mạn, Kim Taehyung thờ thẫn ngồi tựa người vào ghế sofa.

Mira

- cô dâu của ngày hôm nay cũng có mặt ở đấy, cô châm điếu thuốc, rít lấy một hơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!