Nhà giàu mới nổi nhìn bóng lưng Triệu Thần Thành biến mất, nhìn về nhóm
người cầm điếu thuốc chưa kịp phản ứng ở giữa phòng lên tiếng nói:
"Đầu năm nay vừa vào Làng Giải Trí đã lớn lối như vậy?"
Một nhà đầu tư nào đó lắc đầu nói: "Triệu Thần Thành người ta là thiên kim Trần Thị, không giống như vậy."
"Những lời nói kia, rõ ràng là do Thẩm nhị thiếu gia chúng ta nuông chiều mà ra." Người đàn ông ngồi trước mặt Thẩm Mục choàng tay qua đầu, cười
nhạo.
"Cố Hạo, cậu đừng ngứa da, Thẩm Mục cực kì "bảo vệ con
". Cẩn thận anh ta lại lấy cậu một bình máu." Không rõ là ai hướng về phía
người đàn ông trêu chọc.
Tiếng cười vang vọng bốn phía, Thẩm Mục
không quan tâm. Cũng quen với việc trêu đùa lẫn nhau, nên không có ý
định bảo mọi người dừng lại. Ngược lại thấy Vệ Lam đứng trước mặt càng
làm cho anh ngán ngẩm.
Khi câu chuyện càng lúc càng khoa trương,
Vệ Lam càng nhìn chằm chằm anh. Hình ảnh cô gái này buộc hai bím tóc mặc quần áo trẻ con, nhảy dây cười hi hi ha ha vẫn luôn ở trong đầu Thẩm
Mục không xua đi đâu được, cưới cô cũng giống như cưới một cô dâu nuôi
từ bé, thật sự không làm được.
Thật ra thì lần trước trong quán
ăn, khi anh đưa Vệ Lam về nhà, đã bộc lộ thái độ của mình. Anh hi vọng
cô lý trí một chút, đừng đùa giỡn với tương lai của mình nữa. Nhưng nha
đầu này bướng bỉnh cho dù bốn mươi con ngựa kéo cũng không quay trở lại, tất cả tường gạch đều đã dựng lên rồi, không bỏ qua, làm thế nào cũng
liều chết đưa đầu vào.
Bất đắc dĩ mấy ngày trước Thẩm Mục hẹn cô
ra ngoài, nói rõ lập trường của anh, anh không thể nào ở chung một chỗ
với cô, về tình về lý, thì nên quay lại cho mình một con đường sống. Nói đến nước này, đừng nói da mặt mỏng, mà da mặt dày một xen
-ti
-mét, cũng
không nén giận được nữa.
Nhưng Vệ Lam vẫn oanh tạc điện thoại anh giống
như cũ dường như càng công kích điên cuồng hơn, không có cách nào khác
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!