Chương 29: (Vô Đề)

Thắng thua? Triệu Thần Thành lật người, ngước đầu nhìn người đàn ông, ánh đèn ấm áp soi rõ dáng vẻ dịu dàng trên gương mặt anh, nhưng cô biết, thủ

đoạn của anh.

Rốt cuộc, khóe môi Triệu Thần Thành nở ra một nụ cười, mang theo vẻ trêu chọc hỏi ngược lại: "Anh từng thua rồi sao?"

Tưởng Lạc Sanh nghe vậy, lắc đầu một cái.

"Tưởng Lạc Sanh, tại sao trên cõi đời này lại có người mang bộ dạng đáng đánh đòn như anh vậy."

Triệu Thần Thành hiếm khi nói lời thật lòng lại khiến cho Tưởng Lạc Sanh ngẩn ra, quả thật không khí nhảy lên ba vòng đê mê, cả người của Tưởng Lạc

Sanh cũng thiếu chút nữa nhảy lên.

Nhưng không đợi người đàn ông có phản ứng, Triệu Thần Thành lập tức ôm lấy cổ của anh, dán lên môi anh, ngăn

chặn cái miệng của anh, xúc giác mềm mại, hơi thở dịu dàng lập tức bao

lấy anh.

Ngoại trừ miệng đối phương quá dài hay ngoài miệng là

đào hoa tuyệt thế ra thì phương pháp làm cho đối phương câm miệng tốt

nhất, chính là dùng miệng mình chặn lại. Điểm này, Triệu Thần Thành đã

đích thân thử nghiệm, nên hôm nay mới có thể dùng thành thạo như vậy.

Quả nhiên hôn môi và bán dầu có cùng một đạo lý, không có đường tắt, chỉ quen với miệng người!

Sau khi miệng Tưởng Lạc Sanh bị lấp kín, vô cùng sửng sốt. Thật là cả gan

làm loạn trêu chọc, Tưởng Lạc Sanh cười khẽ, không truy cứu, thuận thế

nâng đầu cô gái lên dùng sức nút trằn trọc, cái tay đang giữ chặt chiếc

eo thon nhỏ của cô gái đổi thành chậm chạp vuốt ve.

"Triệu Thần Thành, lần này, em phải phụ trách tới cùng." Rời khỏi môi của cô, người

đàn ông thì thầm bên tai cô, mà bên dưới đã bắt đầu dùng sức vén áo

Triệu Thần Thành lên. Lật người, anh lập tức đè cô ở bên dưới, giữ chặt

cổ tay của cô, sau đó, mười ngón tay gian ác hoạt động.

Đột nhiên xuất hiện trọng lượng, mười ngón tay đan xen nhau thật chặt, Triệu Thần Thành quay đầu đi, người đàn ông hôn lên bàn tay cô như an ủi, một

đường đi xuống, lướt qua cổ, sau đó là đầu vai......

biết, sức lực lúc nhẹ lúc nặng này tất nhiên sẽ lưu lại dấu vết hoan ái

trên da dẻ cô, nhưng Triệu Thần Thành đưa tầm mắt nhìn về phía ánh đèn

ấm áp cách đó không xa, cứ như vậy đi, trầm luân cũng tốt, ích kỷ cũng

được, cô quá mệt mỏi, muốn một khởi đầu mới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!