Ngày kế tiếp, Triệu
Thần Thành tiếp tục tiến hành cuộc giải phẩu khâu lại vết thương. Không
có bị nhiễm trùng, tình trạng sức khoẻ của cô trở nên tốt hơn. Ước chừng qua hai tuần nữa, công ty quyết định mở buổi họp báo, để cho Triệu Thần Thành dự họp báo, chính thức giải thích sự việc xảy ra trong buổi quay
MV mới.
Buổi họp báo ngày hôm đó, phóng viên ùn ùn kéo tới, hội
trường lớn nơi diễn ra buổi họp báo đầy ắp người chen lấn nhau. Phía sau khán đài, thợ trang điểm đang cẩn thận trang điểm cho Triệu Thần Thành, Triệu Thần Thành được đánh một lớp kem lót dày hơn quá khứ nhằm để che
đi khuyết điểm, không có trang điểm mắt khói nhẹ nhàng nhưng lại xinh
đẹp làm cô thoạt nhìn còn có thêm phần thân thiện. Tom ở một bên không
ngừng bảo cô phải chú ý việc này việc kia, chỉ sợ cô lại làm ra chuyện
rắc rối gì đó.
Triệu Thần Thành gục mí mắt sắp ngủ mất, Tom chuẩn bị gõ đầu cô một cái, lại bị người khác ngăn lại. Chẳng biết Tưởng Lạc
Sanh đến đây từ lúc nào, Tom lập tức từ con cọp thật biến thành con cọp
giấy, tâm trạng lập tức xẹp xuống, thuận tiện đưa thợ trang điểm ra
ngoài.
Người đàn ông vỗ vỗ bả vai của cô, Triệu Thần Thành mở mắt ra, nhìn thấy nửa mặt của mình trong gương trang điểm, kinh ngạc một
chút, nhìn lần thứ hai mới nhìn thấy Tưởng Lạc Sanh.
"Buổi họp báo kết thúc sẽ đưa em về, kiên trì một lát nữa."
Triệu Thần Thành gật đầu, chỉ muốn nhanh chóng tìm thợ trang điểm, tẩy xoá đi lớp trang điểm này.
Gần một tháng không xuất hiện trước công chúng, khi đến hội trường, những
ánh đèn flash chiếu thẳng vào làm cho Triệu Thần Thành có phần không kịp thích ứng, cũng may Miêu Miêu giơ tay giúp cô ngăn cản ánh đèn nhức
mắt.
Đợi đến khi ngồi vào vị trí của mình rồi, Tom chủ trì buổi
họp báo, chủ yếu là nói một chút về quá trình điều trị và kế hoạch làm
việc sau khi Triệu Thần Thành hồi phục. Triệu Thần Thành vốn vẫn nghe,
nhưng lúc cô nhìn thấy Thẩm Mục ngồi ở hàng ghế phía sau thì lời nói của Tom tựa như gió thổi bên tai rồi đi ra hết.
Cô nhìn anh, vẫn cười nói như cũ, ánh mắt phách lối, giống mấy năm về trước như khuôn đúc.
"Thần Thần." Miêu Miêu bấm tay của cô: "Tom bảo cậu lên tiếng, bản thảo."
Triệu Thần Thành bị bấm đau đớn, lúc này mới chợt bừng tỉnh, đứng lên cầm bản thảo trong tay đọc lên một cách khó khăn, lúc giương mắt vẫn không quên nhìn về phía Thẩm Mục:
"Tôi muốn cám ơn những người đã ủng hộ trong thời gian qua, hạnh phúc của tôi, là ở bên mọi người......" Triệu
Thần Thành đọc một cách vô cảm, đọc xong cúi mình chào mọi người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!