Chương 26: (Vô Đề)

Vào bệnh viện làm thủ tục đơn giản, phòng bệnh cũng được sắp xếp xong từ lâu, không tới mấy

phút đồng hồ Triệu Thần Thành đã yên tĩnh nằm trên giường bệnh từ từ nhớ lại mọi chuyện.

Đúng vậy, nhớ về cái nệm vải, hôn, tự động lên xuống, giường ngủ miễn phí, hôn ~

Từ trong thùng giấy đặt cạnh giường Triệu Thần Thành lấy một hộp sữa ra,

dùng sức cắm ống hút vào, nghe một tiếng "Phốc", người đàn ông thật lòng muốn "khen ngợi" một tiếng.

"Không lo lắng?

"Tưởng Lạc Sanh ngồi xuống ở mép giường của cô hỏi. Bởi vì cả gương mặt và cơ thể của Triệu Thần Thành đều không thể vận động, đến hút sữa tươi tới cũng khó khăn, vừa nhúc nhích đã đau...... cảm xúc mới vừa chuyển biến tốt một chút, lại bị thất bại trở về."Có thể không lo lắng sao?"

Bỏ qua việc đang đọ sức với hộp sữa tươi, Triệu Thần Thành liếc người đàn ông một cái:

"Thật sợ chữa trị không tốt sau này mặt mày tê liệt cả đời."

Khóe môi Tưởng Lạc Sanh cong lên một cách rõ ràng: "Nói láo." Anh thuận thế nhận lấy hộp sữa tươi trong tay

cô gái, rót vào ly thuỷ tinh, sau đó đưa lại cho Triệu Thần Thành.

Triệu Thần Thành hơi ngẩn ra, sau đó nhận lấy cái ly, lúc sơ ý chạm vào ngón

tay của người đàn ông, hơi sững sờ, một lát sau, mới nhấp ngụm sữa.

Mặc dù ngoài miệng ha ha, nhưng trong lòng Triệu Thần Thành cũng không dễ

chịu gì. Cô không phải là người lì lợm, cái nào không hiểu có thể không

quan tâm? Dù là có thể sửa lại, tất nhiên quá trình của nó vừa khổ sở

vừa lâu dài, còn đối phó với giới truyền thông là một chuyện rất phiền

toán. Cô hận không được dán lên ót của mình bốn chữ lớn Tôi rất ưu thương.

Đêm yên tĩnh, Triệu Thần Thành cúi đầu nhìn nước trong ly, còn Tưởng Lạc Sanh đang nhìn cô.

Sau khi im lặng một lúc lâu, người đàn ông lên tiếng trước: "Cô chuyển viện như thế, không để ý tới anh ta sao?

"Triệu Thần Thành có chút giật mình khi Tưởng Lạc Sanh nhắc tới Thẩm Mục, lập tức đáp:"Tôi nghĩ rằng anh xem anh ta sẽ là kẻ thù."

"Anh ta tính sao?" Vẻ mặt của người đàn ông rất kiên định: "Các người quen biết nhiều năm, nếu có thể thành, đã sớm ở bên nhau."

Triệu Thần Thành hơi dừng lại: "Anh còn biết những điều gì nữa?"

"Không nhiều lắm." Trên chiếc ghế dựa Tưởng Lạc Sanh nhích tới gần hơn: "Chính là vén lên nội tình giữa cô và Thẩm Mục."

Thẩm Mục, lúc này lại có người thăm hỏi tám đời tổ tông nhà anh...... Triệu Thần Thành vỗ trán.

"Nhưng." Tưởng Lạc Sanh dừng một chút, nói: "Tôi còn biết một người nữa, Vệ Nhiên."

Triệu Thần Thành nghe nhắc đến cái tên này, run lên, đưa mắt nhìn người đàn ông.

"Chỉ là nghe nói, không hiểu rõ lắm."

"Anh điều tra rất nhiều."

"Lời đồn đãi thôi. Tôi đang đợi chuyện xưa của cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!