: Lúc
hai người về tới nhà thì trời đã chạng vạng tối. Chuyện đầu tiên Lương Hoà làm
khi bước vào nhà là cởi giày, thay bằng đôi dép lê mềm rồi vội vàng chạy vọt
vào trong phòng tắm, bóng lưng hoảng hốt giống như chạy trốn của cô khiến khuôn
mặt vốn không thay đổi của Cố Hoài Ninh thoáng một nét cười.
Anh không thể không thừa nhận là cô gái này rất thông
minh. Anh muốn làm chuyện gì, không cần nói ra hoặc là ám chỉ, cô đều có thể
tinh tế nhận biết và phối hợp với anh rất tốt, ngay cả người khéo léo như mẹ
anh cũng không phát hiện ra được. Vì thế cuộc hôn nhân này đối với Cố Hoài Ninh
mà nói cũng không tính là quá xấu.
Trước đây Lương Hoà từng bị Hạ An Mẫn hỏi một vấn đề
như thế này
---- Nếu có một ngày, sáng sớm
tỉnh giấc chợt thấy bên gối có một người đàn ông, thì cậu có cảm giác gì?
Trong lúc Lương Hoà đang nghĩ nghĩ để trả lời, Hạ An
Mẫn đã thay cô nói trước, "Cậu xem, vấn đề rất đơn
giản, người không muốn kết hôn giống như cậu, khi gặp trường hợp có một người
đàn ông ngủ bên cạnh như thế, chỉ có một khả năng duy nhất đó là tình một
đêm!"
Tình một đêm!
Cô nhớ rõ phản ứng lúc ấy của mình là giơ tay cốc vào
đầu Hạ An Mẫn một cái đau điếng. Bây giờ nhìn người đàn ông nằm kề bên, Lương
Hoà nghĩ, nếu cho anh biết trong đầu cô hiện tại đang nghĩ cái gì, chắc chắn
anh không chỉ cốc đầu cô một cái mà thôi, có khi còn xẻ cô thành tám mảnh. Bởi
vì trông anh nhìn qua có vẻ, ừm, thần thánh cũng không thể xâm phạm.
Nhìn lên đồng hồ báo thức đặt ở phía đầu giường, thấy
mới chỉ sáu giờ sáng. Lương Hoà vuốt vuốt một đầu tóc rối, thò chân xuống giường.
Sáng hôm nay Cố Hoài Ninh sẽ bay đi thành phố B quay trở lại với công tác. Hai
người cũng đã kết hôn được mấy ngày, dù sao hôm nay vợ cũng phải nấu cho chồng
ăn một bữa cuối cùng, cho dù là tay nghề của cô không được tốt lắm, không thể
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!