Hôm qua thành phố B đón trận tuyết rơi đầu tiên của
mùa đông, mới rạng sáng trời đã rét muốn đông lạnh cả người. Toàn bộ Quân khu
Kinh Sơn đèn đuốc sáng trưng, bởi vì hôm qua vừa nhận được thông báo
từ cấp trên đưa xuống, ba ngày sau sẽ xuất phát lên đường đi địa khu nội
Mông Cổ.
Nội Mông Cổ là một khu tự trị có ranh giới trải dài từ
Tây sang Đông, hoàn cảnh phức tạp cùng thời tiết khắc nghiệt. Nhiệt độ ngày đêm
chênh lệch lớn, vào tháng Mười Hai như bây giờ nhiệt độ ban đêm có thể xuống
thấp đến âm hai mươi độ C. Quân khu Kinh Sơn đã ra thông báo những đơn vị bộ
đội tham gia tập trận đều dùng xe vận tải chuyên dụng, cấm sử dụng xe có điều
hoà.
Thông báo mãi tối hôm nay mới nhận được. Trước khi
tiếp điện thoại của Lương Hoà, Cố Hoài Ninh đang họp. Nói chuyện với Lương Hoà
xong, anh cúp máy, mắt nhìn tờ thông báo trên tay một cái rồi đưa cho Trương
Văn, một trong các doanh trưởng của Phòng hoá đoàn, ý bảo anh ta xem xong rồi
truyền cho mọi người cùng đọc. Trương Văn nhận lấy, nhìn một cái liền văng ra
một câu "Điên rồ!" làm tất
cả mọi người đều chú ý.
Cố Hoài Ninh ngẩng đầu nhìn anh ta hỏi: "Cậu
có ý kiến gì?"
Trương Văn nhìn sắc mặt anh, không nói gì. Triệu Kiền
Hoà chứng kiến thấy thế thì cười ha ha. Ở Phòng Hoá đoàn này không ai không
biết Trương Văn, tốt nghiệp Đại học Kỹ thuật Quân sự, ỷ vào có người nhà làm
lãnh đạo chống lưng mà liên tiếp thăng chức cho dù bản thân anh ta chưa từng
gian khổ phấn đấu.
Triệu Kiền Hoà vỗ lên vai anh ta một cái, đau đến mức
Trương Văn nhe răng nhếch miệng: "Tham mưu
trưởng, xin ngài xuống tay nhẹ cho."
Nghe vậy Triệu Kiền Hoà lại gõ lên đầu anh ta thêm một
cái nữa: "Thằng nhóc này, ở đây là đâu mà đòi hỏi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!