Anh bấm số gọi thẳng tới văn phòng của Chủ nhiệm Chính
trị, rất nhanh liền nghe thấy Lục Khinh Vũ cầm máy.
"Hoài Ninh à?"
Cố Hoài Ninh khẽ đáp: "Là
tôi đây."
Lục Khinh Vũ cười, hỏi "Có
chuyện gì vậy?", nói xong cô lại nhớ ra chuyện gì, nói tiếp, "À
phải rồi, nghe nói Xilarumen nhiệt độ ngày đêm chênh lệch nhau rất lớn, tôi
thấy cần nhắc nhở anh em chiến sĩ mang theo quần áo mùa đông để mặc, đồng chí
thấy thế nào, Cố đội trưởng?"
Đầu dây bên kia im lặng không đáp, Lục Khinh Vũ đoán
được có lẽ anh có chuyện gì muốn nói. Tuy rằng lúc bình thường hai người đều
công tác tại một nơi, nhưng trao đổi nói chuyện với nhau quá nửa đều là về công
việc, anh chưa bao giờ có kiểu ngập ngừng muốn nói lại thôi như bây giờ, cô
không kìm được liền nhắc lại câu hỏi, "Có chuyện
gì vậy?"
Đầu dây bên kia cười nhẹ, "Cũng
không có chuyện gì quan trọng, Lục tư lệnh ở Quân khu Thẩm Dương gọi điện tới,
ông ấy không muốn cô tham gia diễn tập lần này. Cô nghĩ sao?"
"Lục.. tư lệnh gọi điện tới?" Cô giật
mình.
Giọng của Cố Hoài Ninh vẫn bình tĩnh như cũ, "Ừ,
đúng vậy! Lục tư lệnh tự mình gọi điện thoại nội bộ trực tiếp nói cho tôi. Vì
thế Sư bộ hẳn là cũng biết rồi. Đi hay không, do cô quyết định."
Anh nói dứt lời liền chuẩn bị cúp máy, Lục Khinh Vũ
hốt hoảng gọi "Đội trưởng!"
"Sao?"
"Lục tư lệnh... Lục tư lệnh là cậu
của tôi!". Cô do dự rồi nói, "Lúc ba mẹ
tôi ly hôn, tôi về sống với mẹ, nên mang họ của bà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!