Chương 15: Nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu

Lý Uyển giữ hai người lại ăn tối, Cố Hoài Ninh không

phản đối, Lương Hoà liền ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn cơm.

Đây là lần thứ hai cô ngồi vào bàn cơm của nhà họ Cố.

Lần đầu tiên là lúc gặp mặt mấy vị trưởng bối, nhưng lúc này lại khẩn trương

hơn hồi đó nhiều lắm.

Cố Hoài Ninh hầu ba mình uống mấy chén rượu, loại rượu

Mao Đài ủ lâu năm ở Quý Châu, uống xong tiện tay anh đặt chén ở trước mặt Lương

Hòa. Cô nháy mắt mấy cái, bưng chén rượu lên khẽ nhấp một ngụm. Hương hoa lạc

tiên xông vào mũi, là một loại rượu hoa quả, độ cồn rất nhẹ.

Cố Hoài Ninh mặt không đổi sắc cầm lấy chén rượu từ

trước mặt cô, ngửa cổ thay cô uống hết.

Lý Uyển cười cười: "Xem

thằng bé này, lần đầu tiên Hoà Hoà đến nhà Hoài Ninh đã giữ chặt lấy, bảo vệ

không cho ai làm khó dễ con bé, tới lúc này vẫn còn đề phòng không thôi."

"Lương Hoà không biết uống rượu mẹ

ạ!"

Giọng nói bình tĩnh của anh làm Lương Hoà nhớ tới tình

trạng bi thảm của minh ở ngày hôn lễ.

Hôm đó, anh nắm chặt tay cô dẫn cô đi qua từng bàn

từng bàn kính rượu. Mặc dù có mấy người phù dâu chắn giúp nhưng cô vẫn bị chúc

tụng ép phải uống mấy chén. Tửu lượng của cô không tốt, chưa kịp lên xe về nhà

đã nôn ngay tại phòng vệ sinh của khách sạn. Sau lại làm sao mà về nhà cô đều không

nhớ được, cô nghĩ hôm đó Cố đội trưởng hẳn là chỉ muốn ném cô đi.

"Phụ nữ không uống rượu cũng là một

thói quen tốt.". Ba chồng cô không nhẹ không nặng nói. Ông thả

chén rượu nhìn Cố Hoài Ninh lại tiếp: "Ba thấy nếu như đã định

rồi, chuyện con cái cũng tính luôn đi. Anh cả của con chỉ có một đứa con gái,

anh hai cũng chỉ có một đứa là Gia Minh, các con cũng chuẩn bị đi thôi."

Lương Hoà nghe vậy cúi đầu không nói, phó mặc trường

hợp cho Cố Hoài Ninh ứng phó. Cố Gia Minh dường như nhìn đã quen cô bé của nó

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!